Chương 1: Tôi Đã Lấy Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Bạn thân vừa tổ chức một buổi tiệc rực rỡ, nơi mọi thứ lóa mắt và rối rắm.

Tôi mặc chiếc váy siêu ngắn, ôm eo một ngôi sao trẻ vừa ra mắt, nhảy sát trong điệu nhạc nóng bỏng.

"Chị đẹp quá,"

"Chị gợi cảm quá,"

Ngôi sao nhỏ liên tục gọi "chị", khiến tôi vui đến tận đáy lòng.

"Chị có bạn trai chưa?"

"Chị làm gì có bạn trai, chỉ là "người cố vấn tình cảm" qua loa thôi. Chị chưa từng yêu ai, cũng chưa nắm tay con trai bao giờ."

Tôi cười đầy ẩn ý, ngón tay lướt nhẹ qua gương mặt trắng nõn và bàn tay nhỏ của cậu ta.

"Chị, điện thoại của chị cứ reo mãi kìa."

Chết tiệt, ai không biết nhìn cứ cản đường tôi đi "câu" trai vậy?

Cầm điện thoại lên, thấy là chồng tôi – gã oan gia đó.

"Thẩm Thính Hà, em biết hôm nay là ngày gì không?"

Giọng Phí Yến bên kia đầu dây lạnh như băng.

Tôi nghiến răng: "Chủ… Nhật…"

"Thế còn nhớ Chủ Nhật là ngày gì không?"

Mỗi Chủ Nhật là "nghĩa vụ nộp thuế" cố định của tôi.

Tôi và Phí Yến là một cuộc hôn nhân thương mại, không dựa trên tình yêu, chỉ toàn diễn kịch.

Ngay cả chuyện mỗi tuần một lần làm tròn nghĩa vụ vợ chồng, tôi cũng luôn tìm cách trốn tránh.

Lần này, tôi quyết định dùng lại chiêu cũ.

Hạ giọng, yếu ớt ho khan vài tiếng:

"Em bệnh rồi, sốt cao không hạ, vẫn rất nặng...

"Vậy nên hôm nay..."

Chưa kịp nói hết câu, đầu dây bên kia đã có tiếng cười nhạt:

"Ôi trời, eo vặn đến trời xanh rồi, đúng là sốt cao thật."

Tim tôi chùng xuống, cảm giác vụ việc không ổn rồi…

"Bàn VIP phía sau bên phải, mang cả người đàn ông trong lòng em đến cụng ly với tôi đi."

Giọng nói lạnh lùng pha chút chế giễu truyền tới.

Tôi quay phắt lại, đúng lúc bắt gặp ánh mắt đầy ẩn ý của Phí Yến.

Anh tựa lưng trên sofa, tay xoay xoay chiếc bật lửa.

Bộ vest thẳng tắp dưới ánh đèn rực rỡ của quán bar càng làm nổi bật khí chất lạnh lùng, cuốn hút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!