Hôm sau, khi Giang Liên Tuyết thức dậy mà Ôn Dĩ Ninh vẫn chưa tỉnh
Bà thậm chí không buồn gõ cửa, cứ thể mở thẳng ra,"Con mà cũng học cái thói ngủ nướng hả, 11 giờ rồi, con có dậy không, buổi trưa mẹ có hẹn đi ăn ở nhà người ta, mặc kệ con đấy" Fanpage Sắc
- Cấm Thành
Ôn Dĩ Ninh đắp chăn trùm kín đầu, không hề nhúc nhích
"Con không nghe mẹ nói gì à, mẹ nói con đấy" Giang Liên Tuyết mất kiên nhẫn, bước tới vén chăn ra. Nhưng tới gần bà mới phát hiện có gì đó không đúng, nửa khuôn mặt Ôn Dĩ Ninh lộ ra bên ngoài, mí mắt hơi sưng đỏ
Giang Liên Tuyết dùng mu bàn tay sờ, bà kinh hãi," Ôn Dĩ Ninh, con nóng tới ngu người rồi sao, sốt cao như vậy mà không gọi mẹ hả! Nóng tới nỗi luộc trứng được rồi đó!"
Ôn Dĩ Ninh yếu ớt mở mắt, trước mặt như chao đảo, hơi thở mỏng manh,"Gọi kiểu gì, mẹ ngủ say như heo ấy"
Giang Liên Tuyết tức giận,"Thì không biết gọi nhiều lần à? Con có thể cử động không, phải hạ sốt đã, nếu không thành viêm màng não mất"
Ôn Dĩ Ninh nhắm mắt mơ màng đi vào giấc ngủ, ý thức trở nên mơ hồ
Lúc cô tỉnh lại thì đang ở khoa cấp cứu trong bệnh viện, trên tay còn châm kim truyền nước, ngón tay kẹp máy đo nhịp tim
"Tỉnh rồi?" Lý Tiểu Lượng bước tới, thở phào,"Anh đi gọi bác sĩ"
Bác sĩ đo nhiệt độ cho cô, thân nhiệt giờ đã hạ, còn cần truyền thêm hai bình nước, rồi bác sĩ dặn dò người nhà chú ý thêm. Lý Tiểu Lượng chăm chú nghe, hỏi kết quả kiểm tra, thấy không có việc gì anh mới yên tâm. Anh chống tay lên mép giường rồi ngồi xuống, nói cho cô biết,"Em sốt cao quá, gọi cũng không tỉnh khiến dì Giang hết hồn"
Ôn Dĩ Ninh hiện tại rất yếu,"Cảm ơn thầy tiểu Lượng"
"Cảm ơn cái gì, không cần thế" Lý Tiểu Lượng nói tiếp,"Anh để dì Giang về nấu cho em chút cháo, mấy ngày này em ăn thanh đạm tốt hơn" Fanpage Sắc
- Cấm Thành
Ôn Dĩ Ninh đáp lời, lại nói,"Cảm ơn anh"
Giang Liên Tuyết không hay, nhưng Lý Tiểu Lượng lại biết rõ chuyện xảy ra vào tối qua, con búp bê đó quả thật khiến người ta phải sợ hãi, nó đã đâm thẳng vào vết thương lòng của cô, cơn sốt này phần lớn là vì nó mà ra. Năm ấy, em gái cô nhảy từ tháp nước thải ở tầng 6 xuống, tử vong tại chỗ, nằm cách Ôn Dĩ Ninh chỉ khoảng hai mét. Ôn Dĩ Ninh mãi không thể bước ra khỏi nỗi ám ảnh, thậm chí còn phải đi trị liệu tâm lý mấy lần, về sau cô rời khỏi thành phố H tới Thượng Hải, sống trong một môi trường mới, rốt cục mới có thể tiếp tục sinh hoạt trở lại
Mấy năm nay, công việc bận rộn nên hiếm khi cô gặp lại cơn ác mộng đó. Nhưng kể từ đó cô không thể ngủ sâu giấc nữa, cứ nửa đêm khuya khoắt cô lại giật mình tỉnh lại. Cả người ướt sũng bởi mồ hôi lạnh thấm đẫm
Lý Tiểu Lượng nhìn cô vài lần, chần chừ định nói lại thôi, cuối cùng vẫn quyết định nói chuyện với cô
Anh nói,"Chuyện trên mạng, anh thấy rồi"
Đôi mắt cô vì đang bị bệnh mà có vẻ nhạt hơn thường ngày, cô thoáng sửng sốt, trong ấn tượng của cô, Lý Tiểu Lượng không bao giờ xem tin tức giải trí và weibo. Nhưng cô cũng hiểu, dù Trần Táp có làm công tác quan hệ xã hội nhanh hơn nữa thì cũng không nhanh bằng tốc độ lan truyền trên mạng
Ôn Dĩ Ninh thản nhiên đáp,"Tin đồn đó nửa thật nửa giả"
Ánh mắt Lý Tiểu Lượng có chút cô đơn, có chút không cam lòng, nụ cười của anh cũng toát lên ý chí kiên định, chưa hề từ bỏ,"Em và anh ta là thật nhỉ"
Ôn Dĩ Ninh thừa nhận,"Vâng, bọn em ở bên nhau rồi"
Lý Tiểu Lượng cúi thấp đầu, vô cùng bình tĩnh, khóe miệng nhếch lên, kéo ra một nụ cười, nghĩ một đằng nói một nẻo,"Nhanh thật, lần trước lúc anh và anh ta vật tay hình như anh ta vẫn chưa theo đuổi được em"
Ôn Dĩ Ninh có thể nhận ra sự miễn cưỡng trong nụ cười của thầy Tiểu Lượng, người con trai cao to đẹp trai tính cách ấm áp này vẫn trông chẳng khác gì sinh viên đại học. Gương mặt đoan trang thanh tú, không thể che giấu tâm trạng, mất mát và tiếc nuối đều được thể hiện rõ
Cô không biết nên nói gì cho tốt
"Em đừng nhìn anh như kiểu anh bị thất tình thế" Lý Tiểu Lượng ổn định tâm tình, hít một hơi thật sâu, kết quả này anh đã sớm đoán được trước, trong lòng chuẩn bị đã lâu nên thật ra anh cũng không thấy quá khó khăn. Anh nói,"Em vui là được, con gái một thân một mình ở ngoài chẳng dễ dàng gì, nên có người chăm sóc cho em là tốt nhất"
Từ "chăm sóc" vừa nói ra khỏi miệng, cả anh và cô đều rơi vào trầm mặc
Với tình trạng của cô lúc này, đương nhiên là chưa được chăm sóc tốt rồi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!