Chương 44: Đã chiếu áng mây trôi 3

Đợi mấy phút thì Đường Kỳ Sâm từ phòng ngủ bước ra, Ôn Dĩ Ninh thấy anh đã thay một bộ đồ khác.

Cô nói,"Anh không cần đưa em về đâu, để em bắt taxi, đi qua đi lại xa lắm, anh nghỉ ngơi đi"

Đường Kỳ Sâm tìm chìa khóa xe,"Anh đưa em về"

Ôn Dĩ Ninh nhân lúc anh khom lưng bèn đẩy anh xuống sofa, sau đó mặt đối mặt, không chớp mắt nói,"Sếp, ngoan nào"

Hai người ở bên nhau, có một số chuyện đàn ông làm cho phụ nữ là lễ đương nhiên. Ví dụ đưa về nhà hay tặng hoa, đó là việc quá bình thường. Nhưng Ôn Dĩ Ninh không phải là người thích tranh cãi về chuyện đó. Cô nhớ rõ, hôm nay Đường Kỳ Sâm đã bận rộn cả ngày, trên đường về dạ dày còn khó chịu. Cô hi vọng anh có thể nghỉ ngơi sớm

Đường Kỳ Sâm bị cô đè, hai mắt nhìn nhau khá lâu rồi anh mới nở nụ cười thỏa hiệp,"Vậy em lái xe anh về đi"

Sự quan tâm của cô đúng là có chút đả kích sự tích cực của anh

Anh hiểu rõ, nhưng anh vẫn nói một cách bất đắc dĩ,"Muốn thể hiện chút mà cũng khó khăn quá"

Ôn Dĩ Ninh chạm vào mặt anh, không đầu không đuôi nói,"Anh cạo râu sạch thật đấy, không hề gai tay tí nào luôn"

Đường Kỳ Sâm không theo kịp nổi suy nghĩ của cô nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy ấm áp. Hai người ở bên nhau đã lâu, theo lý thuyết đáng ra phải bước vào thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt. Nhưng đặt trên người Đường Kỳ Sâm thì có vẻ mâu thuẫn. Anh không còn trẻ nữa, cũng chẳng có nhiều tinh lực cho một mối tình mãnh liệt nên thơ. Chuyện anh có thể làm, có khả năng làm, chính là mang tới cho cô cảm giác an toàn một cách trọn vẹn

Loại cảm giác yên bình khi ở bên nhau này, để có được nó cũng không dễ dàng gì

Nhưng Niệm Niệm của anh, dường như càng ngày càng hiểu chuyện

Đường Kỳ Sâm nắm lấy cổ tay cô, dời đến dưới cằm mình,"Vậy em sờ chỗ này đi, có bị gai tay không?"

Nào có gai, chỉ là bàn tay bị anh cọ xát hơi nhột, cô cười rút tay tránh né. Anh nghiêng đầu, đôi môi khẽ chạm lên hình xăm con tiểu hồ ly trên cổ tay cô, sau đó anh vuốt ve gương mặt cô nói,"Anh đưa em xuống dưới"

Anh đứng dậy trước, Ôn Dĩ Ninh đi theo sau, nơi bị anh hôn lên vừa nãy giờ nóng bừng bừng tựa như pháo hoa nở rộ

"Chiếc xe màu đen của anh em biết rồi phải không, nó đỗ ở khu A1" Đường Kỳ Sâm bước theo cô vào trong thang máy, đèn báo hiển thị đi xuống, cửa thang máy tới tầng trệt để ô tô thì mở ra. Ôn Dĩ Ninh chậm rãi bước, chân trái đi được một nửa thì cô đột nhiên quay người, kiễng lên, hôn lên má phải của anh.

Lực quán tính quá lớn, cô gần như là nhào qua. Đường Kỳ Sâm bị cô nhào vào, mất đà lùi về sau ba bước, tựa người hẳn lên vách cửa thang máy

Ôn Dĩ Ninh hôn xong, bình tĩnh nói,"Vừa nãy anh hôn em, em bị thiệt nên đương nhiên muốn đòi lại rồi"

Sau đó cô phi ra khỏi thang máy, còn không quên nhấn nút đóng cửa lại cho anh

Đường Kỳ Sâm ngây người, giơ tay lên sờ gò má, nhíu mày rồi nở nụ cười trầm thấp. Lúc anh lên nhà, điện thoại có tin nhắn wechat từ Ôn Dĩ Ninh

"Đáng khen đấy! Sở thích của sếp không tệ lắm đâu!"

Đường Kỳ Sâm bật cười, sự mệt mỏi và khó chịu theo từng con chữ dần tan thành mây khói

___

Tháng bảy tháng tám là thời điểm cơn nóng lên tới đỉnh điểm, năm nay nhiệt độ tại Thượng Hải cực kỳ cao. Chưa đầy nửa tháng, cảnh báo màu cam đã xuất hiện báo động tới mấy lần.

Kha Lễ cố gắng giảm bớt lịch trình công tác của Đường Kỳ Sâm, sự chênh lệch nhiệt độ giữa trong phòng và bên ngoài, giữa nóng và lạnh sẽ khiến dạ dày của anh không chịu nổi. Sau buổi họp hội thảo về phương án tiền công vào buổi sáng, vài chế độ thưởng phạt đã được thông qua. Trong buổi họp, sắc mặt Đường Kỳ Sâm có vẻ rất khó coi, họp xong, anh lập tức gọi người phụ trách có liên quan vào phòng trách mắng gay gắt

Trưởng phòng tài chính tuổi còn trẻ, lại có bằng tiến sĩ kép của đại học Stanford, là đàn em cùng hợp tác một số dự án liên trường với Đường Kỳ Sâm thời còn đi học. Hai người cùng nhau trải qua nhiều vinh nhục, cậu ta coi như cũng là tâm phúc của anh. Số lần Đường Kỳ Sâm nổi giận có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng đã giận rồi thì khó mà dứt. Không thể trách anh chuyện bé xé ra to được, trong đề án, rất nhiều ý kiến bổ sung và sửa đổi đều đi ngược với quan điểm và tư tưởng phát triển của công ty.

Với Đường Kỳ Sâm, đây là một sai lầm quá mức cơ bản

Thái tử nổi trận lôi đình, bầu không khí trong tập đoàn trở nên u ám, nửa tiếng sau bão tố mới dừng, Kha Lễ vỗ vai đàn em, thấp giọng trấn an,"Lâm Trạch, cậu ra ngoài trước đi, sửa đề án rồi tối nay nộp lại cho Đường tổng"

Kha Lễ tiễn Lâm Trạch tới tận cửa, lúc cậu quay lại thì Đường Kỳ Sâm đang chống tay trên bàn, lục tìm thứ gì đó trong ngăn kéo

Kha Lễ vội bước lên trước,"Đường tổng, anh lại khó chịu ạ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!