Lý Tiểu Lượng đưa mẹ lên Thượng Hải để khám chuyên gia, buổi chiều tới ga Thượng Hải, Ôn Dĩ Ninh xin phép Trần Táp nghỉ trước một giờ để đi đón bọn họ. Lý Tiểu Lượng đẩy vali, còn đeo một chiếc balo màu đen trên vai. Vừa thấy Ôn Dĩ Ninh từ xa xa, anh lập tức nhấc tay chào, tươi cười rạng rỡ
Gặp cố nhân ở nơi đất khách, đất khách hóa quê hương.
Ôn Dĩ Ninh trước đây rất thân thiết với bà Lý, bèn lên tiếng chào hỏi,"Lâu lắm không gặp dì rồi, trông tinh thần dì tốt quá"
Bà Lý cười vang,"Tốt lắm, tốt lắm"
Ôn Dĩ Ninh nhìn Lý Tiểu Lượng lần nữa, nhìn xa xăm, khoa trương nói,"Thầy Tiểu Lượng, anh đẹp trai lên nhiều đó"
Lý Tiểu Lượng chỉ ngón tay về phía cô vẫy vẫy,"Đừng đừng đừng, anh tự biết mình thế nào, em nói thế anh thật không dám nhận đâu"
Ôn Dĩ Ninh cười,"Đẹp trai lắm, thật đấy. Đưa túi cho em, em cầm giúp cho"
Ba người lên taxi, Ôn Dĩ Ninh tìm khách sạn gần bệnh viện giúp hai mẹ con họ, lúc thuê phòng, Lý Tiểu Lượng giật lấy thẻ của cô,"Để anh"
Ôn Dĩ Ninh giơ tay tránh, "Không sao, để em trả"
Thật ra cô cũng không phải tiền của cô, buổi chiều lúc cô xin nghỉ Trần Táp có hỏi lý do, Ôn Dĩ Ninh kể chuyện bạn học cũ đưa mẹ tới Thượng Hải khám bệnh nên cô qua giúp. Trần Táp tìm trong ngăn kéo hai tấm thẻ đưa cho cô, chị nói miễn phí tiền thuê, không dùng thì lại quá hạn. Bình thường chị đi công tác thường xuyên nhận được phúc lợi như thế. Ôn Dĩ Ninh nhận lấy, cảm ơn tấm lòng của chị
Sau đó Trần Táp lại hỏi thêm,"Bạn nam hay nữ?"
"Bạn nam, cùng cấp 3"
Trần Tráp tinh ý, nhìn chằm chằm Ôn Dĩ Ninh, rồi chị cười hiểu ra,"Bạn trai?"
Ôn Dĩ Ninh rất thẳng thắn, "À, không chị, bạn trai cũ thôi"
Trần Táp nhíu mày, ra hiệu bảo cô đợi chút, rồi chị lại lấy ra một cái thẻ khác, "Cái này cũng sắp hết hạn, ở đây chuyên đồ ăn Thượng Hải, em dẫn bạn tới ăn thử xem"
Nhưng Lý Tiểu Lượng không đồng ý dùng thẻ của cô, anh cương quyết bắt cô lấy thẻ VIP lại rồi đưa thẻ mình ra. Ôn Dĩ Ninh chỉ biết cười,"Sao anh vẫn cứng đầu thế hả, miễn phí thật mà"
"Miễn phí cũng không cần, cũng đều là ân nghĩa cả. Anh không sợ thiếu tình nghĩa của em, chỉ sợ em thiếu người ta. Mẹ con anh không coi trọng chuyện này đâu, anh tự giải quyết được mà, không cần phiền phức thế" Lý Tiểu Lượng hoàn toàn chắn trước người cô
Mỗi ngày 1500 tệ, Lý Tiểu Lượng không chớp mắt trả một lúc cả bốn đêm. Ôn Dĩ Ninh muốn ngăn cũng không ngăn nổi, thầy giáo thì lương được bao nhiêu chứ, không đáng để lãng phí thế này. Như thể đoán được điều cô lo lắng, Lý Tiểu Lượng khẽ nói,"Đừng lo, đã dẫn mẹ tới thì anh muốn mẹ được thoải mái. Chỉ cần bà thoải mái thì tất cả đều đáng giá"
Hôm sau, hai mẹ con đi khám bác sĩ, Ôn Dĩ Ninh không đi cùng được, cô xin Trần Táp nghỉ với lý do này, trên thực tế là bận chút việc riêng. Tới buổi chiều, Ôn Dĩ Ninh gọi điện hỏi tình hình, Lý Tiểu Lượng đáp,"Anh đang đứng xếp hàng, còn khoảng bảy tám người nữa cơ, thôi nhé, sóng ở đây không tốt lắm. À đúng rồi Ninh nhi, buổi tối cùng đi ăn cơm nhé, nhớ đó"
Thầy Tiểu Lượng là một người chất phác chân thành, có sao nói vậy, không bao giờ quanh co lòng vòng, ai ở bên cạnh anh đều cảm thấy rất thoải mái. Năm tháng trôi qua, kể từ khi hai người chia tay chắc khoảng hai năm chưa gặp lại nhưng giữa bọn họ không hề có khoảng cách, không hề xa lạ, tình yêu biến thành tình bạn, tình bạn biến thành tình thân. u cũng là một chút ấm áp hiếm có trong cuộc đời cô
___
Buổi trưa hôm nay, Kha Lễ đã giúp Đường Kỳ Sâm rời lịch trình lên trước, thẩm tra dự án nhà máy vào buổi chiều đã được đẩy lên mười hai rưỡi, bữa trưa được trợ lý đi mua và giải quyết ngay trong văn phòng. Tuy món canh có ít dầu mỡ thật nhưng vẫn không ngon như nhà làm, Đường Kỳ Sâm có vẻ ăn không ngon miệng, và được hai miếng thì gác đũa.
Kha Lễ cũng đặt đũa xuống,"Em đi mua cho anh một suất cơm khác nhé? Em tự đi"
Đường Kỳ Sâm đáp,"Không cần" Sau đó cầm hộp cơm lên, chỉ ăn mỗi cơm trắng, gạt hết phần thức ăn
Kha Lễ nâng cổ tay lên nhìn giờ,"Đường tổng, còn năm phút nữa là tới cuộc họp"
Mỗi tay Đường Kỳ Sâm cầm một tập tài liệu để so sánh, thỉnh thoảng lại khoanh tròn phê duyệt cả hai bên, rồi anh dặn,"Kiểm soát thời gian cuộc họp kéo dài trong một giờ, nghỉ giải lao 10 phút rồi bắt đầu cuộc họp thứ hai. Cậu thông báo cho nhân viên tham gia họp chuẩn bị sẵn nội dung báo cáo, cắt hết những thứ không quan trọng đi"
Kha Lễ cất tiếng,"Vâng ạ"
Tập đoàn Á Hối phát triển được tới ngày hôm nay cũng đã hình thành được một hệ thống vận hành khá hoàn thiện. Vài năm nay, khối lượng công việc của Đường Kỳ Sâm đã giảm bớt, nhưng thời gian làm việc thì vẫn bận rộn như cũ. Lịch trình hôm nay sát nhau như vậy bởi vì anh muốn để trống thời gian buổi tối.
Lịch trình Kha Lễ thu xếp cho anh vừa khéo tới đúng năm giờ. Đường Kỳ Sâm ra khỏi công ty nhưng không gọi tài xế, Kha Lễ lái xe đưa hai người tới Bến Thượng Hải
Hôm nay là ngày 12 âm lịch, sinh nhật An Lam
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!