Chương 17: Không phải ngôi sao đêm qua 3

Tuy IQ và EQ của Trần Tử Du không cao là mấy nhưng tối nay cậu cũng cảm thấy được mở mang đầu óc, trải qua đủ các cung bậc cảm xúc quái lạ. Cậu nhanh chóng gia nhập vào hàng ngũ những người sùng bái Đường Kỳ Sâm,"Người chú thích đúng là quá đặc biệt"

Đường Kỳ Sâm chợt nở nụ cười hời hợt,"Đừng có mà tin"

Hòa ra là trêu đùa mình. Trần Tử Du biết mình không đấu lại được, nên chẳng nghĩ nhiều nữa, vùi đầu tập trung ăn xong xâu nướng

Ôn Dĩ Ninh cầm đũa, đâm củ lạc trong bát về phía bên phải, sau đó, vèo một cái, củ lạc bay lên mặt bàn vô tư lăn tới cạnh tay Đường Kỳ Sâm. Dù chỉ là một sự động chạm rất nhẹ nhưng anh cảm thấy người nóng bừng, trái tim như bị nung chảy, nặng trình trịch

Ăn xong, Trần Táp tiện đường đưa Ôn Dĩ Ninh về. Trần Táp đứng bên ngoài nghe điện thoại, Ôn Dĩ Ninh và Trần Tử Du ngồi trong xe, Trần Tử Du móc ramoojt hộp sô cô la,"Tặng chị"

Nhãn hiệu này rất đắt tiền, Ôn Dĩ Ninh tịch thu, nếm thử một viên rồi đóng hộp lại. Cô hỏi, "Tuần trước cậu với mẹ đi chơi ở đâu thế?"

"Maldives, nơi đó chỉ dành cho phụ nữ, em không thích tí nào" Trần Tử Du không vui, có vẻ vẫn thấy phiền muộn với chuyến du lịch đó

"Tự biết thế nào là đủ đi, có thể cùng cha mẹ đi du lịch, cơ hội đếm trên đầu ngón tay đó"

"Chỉ có em và mẹ thôi" Trần Tử Du đính chính

Ôn Dĩ Ninh nhìn cậu,"Ba cậu không đi à?"

"Ba em?" Cậu nhóc cười nhạo, hai tay gối sau gáy, đẩy ghế phó lái về phía sau, thoải mái với tư thế nửa nằm nửa ngồi này, từ giọng điệu cộng và giọng nói có vẻ không hề để tâm

"Em không có ba"

Ôn Dĩ Ninh không tin,"Cậu chui ra từ tảng đá à?"

"Em không có thật mà" Trần Tử Du bóc một viên sô cô la ném vào trong miệng, phồng mồm nhai, "Từ khi em sinh ra đã không biết dáng dấp ông ấy ra sao. Trần tổng vĩ đại là mẹ đơn thân, là người phụ nữ thời thượng, là người dẫn đầu xu hướng, có cá tính, đáng được tôn sùng"

Ôn Dĩ Ninh không lên tiếng, tin tức này cứ quẩn quanh trong đầu cô, đúng là quá bất ngờ

"Vài năm qua em cũng không thấy mẹ có bạn trai, đúng rồi, không phải chị là cấp dưới của mẹ em sao, nói nhỏ cho em nghe, có phải bà ấy già trước tuổi không?" Trần Tử Du quen thói bỗ bã, từ nhỏ đã kiêu ngạo điên rồ, cậu có nét giống với những đứa trẻ được tiếp thu nền giáo dục nước Mỹ, đôi khi thẳng thắn tới nỗi khó nghe, nhưng tính khoan dung và năng lực tiếp thu lại cực kỳ tốt

Ôn Dĩ Ninh co ngón trỏ lại, búng lên đầu cậu,"Không được nói mẹ như thế"

Trần Tử De nhe răng rú lên vì đau,"Được được, không nói thì không nói. Chúng ta nói tới chuyện khác, à nói về Đường tổng đi, chị nói xem, là đàn ông với nhau mà em không hiểu nổi tại sao chú ấy đã 34 tuổi rồi còn chưa kết hôn. Chú ấy là con nhà quý tộc, thừa kế tước vị đã mấy năm, đáng ra nên con cháu đầy đàn rồi chứ"

Ôn Dĩ Ninh trầm mặc, từng chữ từng lời của cậu như đánh mạnh vào màng nhĩ của cô

"Ơ kìa, chị gái, sao chị không nói chuyện" Trần Tử Du quay đầu, tự biên tự diễn

Ôn Dĩ Ninh chậm rãi thở hắt ra, giống như muốn vắt kiệt mọi cảm xúc trong trái tim, cô bình tĩnh nói,"Chị không thích nghe bất kỳ câu chuyện nào về đàn ông trung niên đâu"

__

Trước tết âm một tuần, cuối năm công ty cũng đã tới giai đoạn quyết định, sự bận rộn cũng sắp kết thúc

Vào thứ ba, Kha Lễ giúp Đường Kỳ Sâm rời hết lịch trình buổi chiều sang hôm khác. Hơn sáu giờ, ánh đèn cao tốc rực sáng biến đường vành đai Thượng Hải thành những dải màu, mấy hôm nay có sương khói và sương mù làm cho không khí lúc này càng trở nên lạnh lẽo

(*) Sương khói: là một loại chất gây ô nhiễm không khí.

Sắp tới Century Park thì tắc đường, Kha Lễ nhìn đồng hồ,"Đường tổng, để em gọi cho bác gái, chắc không kịp rồi"

Nếu là những cuộc tụ tập bình thường thì không sao, nhưng tối nay lại khác, Kha Lễ không dám sơ xuất

Đường Kỳ Sâm nói,"Không vội"

Kha Lễ cẩn thận ước lượng, cuối cùng vẫn cứ khuyên,"Hôm nay người lớn đều tới, mấy chú bác cũng tới, anh chị em với nhau thì không trách nhưng bậc trưởng bối lại khác. Tuy đa số đều rât thân thiết với anh nhưng kẻ lắm mồm không thiếu, tốp năm tốp ba lại khó tránh khỏi mấy lời châm chọc"

Đường Kỳ Sâm lạnh nhạt, không mảy may lo lắng,"Ông cụ lớn tuổi rồi nên thích mấy trò đoàn viên này. Tối nay ông chủ trì, chẳng mấy ai dám làm phật ý ông đâu. Chỉ là một buổi họp mặt thôi mà, tôi đồng ý cũng đã đủ bày tỏ thái độ rồi"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!