Sáng sớm bên ngoài đường không có máy người qua lại, phi hành khí càng ít ỏi.
Thời gian này đối với người ở thời đại này vẫn nằm trong thời gian nghĩ ngơi, mọi công việc đều sẽ bắt đầu vào tám giờ, dù là trường học cũng giống như vậy.
Hiện tại chỉ vừa bảy giờ, vì vậy khi ra bên ngoài đường mới có thể vắng như vậy, tuy nhiên trung tâm kiểm tra cùng bệnh viện thì vẫn mở cửa, mà hai người đi trong thời gian này cũng nhằm mục đích không chen chúc với nhiều người.
Dân số ở thời đại này đang là một nan đề khó giải, tuy nhiên vẫn không phải là không có, mỗi ngày trung tâm kiểm tra đều tiếp đoán rất nhiều người không chỉ những đứa nhỏ kiểm tra thuộc tính của bản thân mà những người đã phân loại cũng chạy đến kiểm tra chỉ số của bản thân, rất nhiều người bởi vì lơ là kiểm tra chỉ số mà gần như phát điên vì vậy người bên trên khuyến khích mọi người nên đi kiểm tra chỉ số thường xuyên.
Phi hành khí nhanh chóng dừng lại trước cổng trung tâm kiểm tra dưới sự chào đón của người đứng đầu của trung tâm này.
Ông ấy là một Support có sức mạnh tinh thần lực trên bảy mươi, năm nay cũng đã một trăm tuổi, là người được sự giúp đở của Phạm gia.
"Chào ngài, Dương thúc."
Phạm Huyền Lân nắm tay cậu xuống phi hành khí sau đó gật đầu chào hỏi với người đang đi lại gần.
"Tiểu Lân lớn nhanh quá, mới ba năm không gặp mà cháu lại cao lớn hơn rồi." Người đàn ông này tên là Dương Phúc, người điều hành trung tâm kiểm tra ở Đế Đô này.
Không phải Đế Đô chỉ có một nơi để kiểm tra nhưng nơi này là nơi lớn nhất cũng như thiết bị tối tân nhất hiện tại.
"Chào ngài."
Nguyễn Hàn Minh cũng gật đầu chào hỏi.
Dương Phúc đánh giá nhìn cậu rồi mỉm cười: "Đứa nhỏ này là vợ cháu à, tốt, tốt đó."
"Cảm ơn ngài, hôm này đến để kiểm tra cho em ấy." Phạm Huyền Lân nói, sau đó kéo cậu đi vào trong trung tâm.
"Thằng nhóc này vẫn cứng ngắc như mọi khi, có ngày mất vợ như chơi." Dương Phúc nhìn theo hai người đi vào cửa liền lầm bầm, mấy người mặt lạnh cứng ngắc này thì làm gì có ai thích đâu chứ.
Nói xong ông cũng nhanh chân đi vào theo.
Lần này làm kiểm tra cho đứa nhỏ đó phải được bí mật, tuy ông không hiểu tại sao phải bí mật về số liệu của đứa nhỏ kia nhưng ông không hỏi nhiều, bởi vì sau khi kiểm tra xong ông có thể biết kết quả rồi.
Tính bảo mật của vấn đề phải đạt lệnh cao vậy thì không thể để nhân viên của ông làm được vì vậy hôm nay phải chính tay ông kiểm tra cho cậu nên mới có thể đến sớm như thế này.
Dương Phúc cảm thấy đúng là quá đáng, mắt ông vẫn còn quần thâm do thiếu ngủ đây này.
Hai người ưới sự dẫn dắt của Dương Phúc mà đi vào một đường hầm bên dưới trung tâm, nơi này được xây dựng là để phòng thờ những trường hợp bảo mặt như thế này, có rất nhiều quân nhân muốn kiểm tra cơ thể nhưng lại không thể đi vào trung tâm một cách bình thường được nên cần phải dùng đường hầm bí mật này, Phạm Huyền Lân là một trong số đó.
Sau khi đi hết đường hầm liền nhìn thấy một căn phòng lớn đang đóng kính cửa, Dương Phúc đi lại đẩy mạnh cửa ra.
Cánh cửa kèo kẹt nặng nề mà giang rộng.
Ba người đi vào trong, cánh cửa lại một lần nữa đóng chặt.
Bên trong căng phòng sáng rực, những thiết bị cùng mấy móc kiểm tra cực kỳ đầy đủ, không những vậy nó còn được sắp xếp cực kỳ hợp lý, mỗi máy móc đều được ngăn cản bởi một tấm màn giống như để chúng không bị lẩn lộn với nhau.
Dương Phúc đi lại máy đầu tiên bên trong căn phòng rồi quắt tay với cậu: "Đến đây."
Nguyễn Hàn Minh nhìn anh rồi đi lại gần ông.
"Đây là áy kiểm tra sức khỏe, cháu nằm vào trong để ta nhìn xem chỉ số cơ thể trước đã." Dương Phúc nói.
Nguyễn Hàn Minh ngoan ngoãn nghe theo mà nằm vào trong.
Máy khám sức khỏe kêu lên vài tiến tích tích rồi trở nên im lặng.
Dương Phúc đi đến màn hình được gắn với máy kiểm tra, nhìn thông số cơ thể được hiển thị lên màn hình mà không khỏi nhiếu mày, tất cả thông số trên người cậu đều không đạt tiêu chuẩn, không phải nói là yếu ớt đến đáng thương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!