050. Để anh làm em sướng chết luôn.
Trên màn hình điện thoại của Lục Minh Trạch, mấy chữ to đùng hiện rõ rành rành:
[Anh biết thế nào em cũng sẽ lén xem!]
Lăng Dạ như bị sét đánh trúng, lập tức cứng đờ tại chỗ.
Giây phút ấy, y chẳng khác gì một tên trộm bị bắt quả tang, xấu hổ đến mức chẳng biết trốn vào đâu cho hết ngượng.
"Bảo bối ơi, em đang làm gì đó?"
Trong phòng tắm vọng ra tiếng Lục Minh Trạch mang theo hơi nước, trên tấm kính mờ còn thấp thoáng phản chiếu bóng dáng hắn vừa tắm xong đang mặc quần áo.
"Nhắn tin WeChat với người ta, liên quan gì tới anh?" Lăng Dạ lớn giọng đáp lại, cố ra vẻ mạnh miệng.
Cùng lúc ấy, để xác nhận lại suy đoán đang cuồn cuộn trong lòng mình, y run rẩy cầm lấy điện thoại, tùy tiện gửi một sticker vào khung chat của "Miêu Nữ Bóng Tối".
Gần như ngay lập tức —
"Đinh đoong!" — tiếng chuông tin nhắn từ điện thoại Lục Minh Trạch lại vang lên lanh lảnh.
Trên màn hình, thông báo tin nhắn từ WeChat bật lên.
Dòng ghi chú hiện rõ rành rành: [Vợ yêu], ảnh đại diện chính là ảnh WeChat của Lăng Dạ. Mà nội dung tin nhắn kia, đúng là cái sticker y vừa gửi đi.
Sự thật phơi bày không thể rõ hơn!
Trong đầu Lăng Dạ chỉ còn một tiếng "ong" thật to, cả người ngẩn ra như mất hồn, suy nghĩ trắng xóa.
Y đứng đơ tại chỗ, mắt vô hồn, trong lòng chỉ còn lặp đi lặp lại một câu:
Ai... Ai có thể nói cho y biết... rốt cuộc đây là chuyện gì vậy trời?!
Phải một lúc lâu sau, Lăng Dạ mới dần dần trấn tĩnh lại, cố gắng sắp xếp lại mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu để khôi phục mạch logic vốn có.
Lúc này y mới bàng hoàng nhận ra, những suy đoán trước đó đều sai cả rồi.
Không phải Lục Minh Trạch âm thầm giám sát tin nhắn điện thoại của y, cái âm báo tin nhắn đặc biệt kia cũng không phải cài cho "bạn gái" như y tưởng.
Sự thật lại là——Lục Minh Trạch, chính là người tình online lâu nay của y: "Miêu Nữ Bóng Tối"!
"Cạch!" một tiếng giòn tan.
Chiếc điện thoại trong tay Lăng Dạ rơi thẳng xuống đất.
May mà điện thoại chất lượng tốt, dù rơi thẳng như thế mà màn hình vẫn không hề hấn gì.
Cùng lúc đó, cửa phòng tắm khẽ mở ra, Lục Minh Trạch bước ra ngoài. Tóc hắn còn đọng những giọt nước trong suốt, theo gò má trượt xuống, tụ lại thành vệt ướt nhỏ trên xương quai xanh, gợi cảm lạ thường.
"Bảo bối à, em sao thế?"
Lăng Dạ chậm rãi quay người lại, ánh mắt dừng thẳng trên người Lục Minh Trạch.
Y nhìn hắn từ đầu đến chân, thế nào cũng không thể đem một "fan girl" vừa ngọt ngào vừa mê trai, suốt ngày gọi "chồng ơi", "anh yêu~" trong game... gán lên cái thân hình rắn rỏi, cơ bụng tám múi trước mắt này.
Lăng Dạ hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, sau đó mạnh tay nắm lấy cổ tay Lục Minh Trạch, ấn dấu vân tay hắn lên cảm biến mở khóa điện thoại.
Điện thoại Lục Minh Trạch mở ra thành công.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!