Chương 46: (Vô Đề)

046. Y sắp chết rồi.

Ba người cùng ngồi quanh bàn trong phòng riêng, chia nhau chiếc bánh sinh nhật mang ý nghĩa đặc biệt, rồi lại thưởng thức đủ món ăn vặt trong tiệm.

Không khí ấm áp lan tỏa khắp không gian, đến cả những kẻ quỷ dị vốn yêu thích bạo lực và kinh dị cũng bị xúc động, như thể nơi mềm yếu nhất trong tâm hồn bị ai đó nhẹ nhàng chạm tới.

Lượt xem trong phòng livestream của Lăng Dạ tăng vọt, thậm chí phá kỷ lục mới của toàn nền tảng.

Dù không có Lục Minh Trạch dùng tiền đẩy top, y vẫn vững vàng giữ vị trí số một – xứng đáng tuyệt đối.

Thời gian trôi qua, sắp đến nửa đêm, buổi livestream kinh dị cũng dần bước vào hồi kết, tiến đến đếm ngược cuối cùng.

[Đếm ngược livestream: 00:15:57]

[Số người sống sót hiện tại: 3 người]

[Số người đang xem trực tiếp: 1.003.200]

Thấy số người sống sót là ba, Lăng Dạ không khỏi sinh lòng tò mò.

Ngoài y và Tô Nhược Nhược, còn một người nữa đã sống sót đến bây giờ. Nhưng rốt cuộc người đó là ai?

Tuy không biết đối phương là ai, cũng chẳng rõ hắn đã làm thế nào, nhưng Lăng Dạ vẫn thật lòng bội phục, liền vào trang cá nhân nhấn một nút thích.

Khi kiểm tra bảng xếp hạng, y thấy ảnh đại diện của người thứ ba chỉ là một chữ [Điên] đỏ như máu, toát lên sự kỳ dị khó tả.

Bấm vào trang cá nhân đối phương, Lăng Dạ không thấy bất kỳ hình ảnh livestream nào, cũng chẳng có bất kỳ thông tin gì.

Điều khiến người ta kinh ngạc là điểm số của người này lại cao ngất ngưởng, giữ vị trí TOP2, thậm chí còn vượt cả điểm mà Lục Minh Trạch đã bỏ tiền đẩy cho Tô Nhược Nhược.

Lăng Dạ hiểu rõ, cho dù cả ba đều sống sót đến hết buổi livestream, thì vẫn sẽ đối mặt với vòng loại trừ tàn khốc cuối cùng – chỉ một người được giữ lại.

Lục Minh Trạch lái xe chở Lăng Dạ và Tô Nhược Nhược đến một ngọn núi.

Đứng trên đỉnh, có thể nhìn bao quát toàn bộ kinh thành.

Trong thành phố đèn đuốc sáng rực, cảnh tượng phồn hoa như dải ngân hà rực rỡ giữa đêm đen, đẹp đến ngỡ ngàng.

Lăng Dạ đã sống ở đây suốt 22 năm, nhưng đây là lần đầu y được thấy cảnh đẹp rung động lòng người như thế.

Những tòa nhà cao tầng sừng sững, máy bay thỉnh thoảng vụt qua bầu trời, phía xa là biển đen như mực, trong đêm lại càng thêm huyền bí sâu thẳm.

Dưới mỗi ngọn đèn kia, là những con người đã kết thúc một ngày bận rộn, trở về bên gia đình, hoặc tận hưởng khoảnh khắc tĩnh lặng hiếm hoi.

Đột nhiên, "vèo" một tiếng, một vệt sáng bay vút lên bầu trời như sao băng, rồi "ầm" một tiếng nổ vang rền, pháo hoa rực sáng, thắp bừng cả bóng đêm.

"Có pháo hoa nữa kìa!"

Tô Nhược Nhược nhảy cẫng lên, ánh mắt sáng rực vì bất ngờ và thích thú.

Ngay sau đó, từng đợt pháo hoa bay lên không ngừng, đủ màu rực rỡ, đủ hình dáng khác nhau. Chúng bừng nở giữa trời đêm, đẹp đến nao lòng, khiến người ta chẳng dám chớp mắt.

Lăng Dạ ngẩng đầu nhìn pháo hoa rực rỡ đầy trời, lòng dâng trào xúc động mãnh liệt.

Pháo hoa tắt rồi, Lục Minh Trạch khẽ ôm lấy y từ phía sau, hỏi:

"Thích không?"

Lăng Dạ gật đầu thật mạnh, sau đó đột ngột nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!