026. Cởi cho ta xem.
Lăng Dạ suy nghĩ mất một phút, sau đó dứt khoát đồng ý.
[Giao dịch thành công.]
Y biết rõ đám quái dị thường khẩu vị nặng, thích những thứ máu me bạo lực. Nhưng nếu chỉ cần trái tim y thôi thì vẫn còn tốt hơn nhiều so với mấy thủ đoạn b**n th** hay yêu cầu khác thường của chúng.
Chú Tô nuôi y như con ruột suốt bao nhiêu năm nay. Dù y không có chí tiến thủ, tốt nghiệp xong chỉ nằm không, làm một phát thanh viên phát thanh đêm chỉ làm vài tiếng mỗi ngày, Tô Hồng Trác vẫn công khai lập di chúc, nói rõ tài sản nhà họ Tô sau này Lăng Dạ sẽ được thừa kế 50%.
Hơn nữa, Tô Nhược Nhược từ nhỏ cũng luôn coi y như anh trai ruột. Ân tình này, cả đời Lăng Dạ cũng không trả hết được.
Huống hồ, chỉ cần hy sinh một mạng mình để giữ lại mạng của Tô Nhược Nhược thì...
Ngay lúc Lăng Dạ nghĩ rằng đối phương đã đồng ý, đang chờ điểm thưởng chuyển vào tài khoản thì—
Nguyệt Dã nhắn lại: [Miệng nói suông không chứng cứ, làm sao ta biết ngươi sẽ giữ lời?]
Lăng Dạ nghiến răng, không còn thời gian dây dưa nữa rồi.
[Anh muốn tôi làm gì, tôi cũng đồng ý.]
Nguyệt Dã: [Nhưng ngươi phải chứng minh.]
Lăng Dạ: [Anh muốn tôi chứng minh thế nào?]
Nguyệt Dã: [Trước tiên, c** h*t đ* tr*n ng*** ra cho ta xem.]
Lăng Dạ: "......"
Yêu cầu b**n th** gì đây? Chẳng lẽ đúng như đám người trong bình luận nói, y bị đại gia để mắt tới rồi?
Ngay lúc đó, Nguyệt Dã lại gửi tin nhắn riêng đến.
[Sao? Không dám à? Vừa rồi chẳng phải chính miệng nói, ta bảo gì ngươi làm nấy sao? Mà chút yêu cầu này còn không chịu làm, chẳng phải càng dễ nuốt lời về sau à? Vậy chẳng thà ta thưởng cho người khác.]
Lăng Dạ vội vàng níu kéo.
[Không phải. Chỉ là... trong phòng livestream có bao nhiêu người đang xem, sao có thể...]
Dù sao thì y biết rõ các nền tảng chính quy ngoài đời đều kiểm duyệt rất gắt những nội dung vi phạm. Ăn mặc hơi gợi cảm một chút thôi là cũng có thể bị cấm sóng rồi.
Nhưng livestream thế giới quái dị thì không có những quy tắc này, hoàn toàn tự do, thậm chí cảnh máu me giết người phóng hỏa cũng là thứ mà đám quái dị rất khoái chí.
Lăng Dạ hơi lo rằng đối phương sẽ không hiểu nỗi khổ tâm của mình.
Để không đánh mất cơ hội này, y vẫn nghiến răng chuẩn bị c** đ*.
Y bắt đầu cởi nút áo sơ mi.
"Đinh!" — âm thanh báo tin nhắn vang lên.
Ngay sau đó, trên bảng điều khiển hiện ra tin nhắn riêng của Nguyệt Dã.
[@Lăng Dạ, ngươi đang làm gì thế?]
Lăng Dạ rất tủi thân: [c** đ* mà, chẳng phải anh bảo tôi cởi sao?]
Nguyệt Dã: [Đừng để ai ngoài ta thấy được cơ thể ngươi!]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!