024. Có y là đủ rồi.
Lăng Dạ cau mày, không hiểu ra sao cả.
"Không biết. Nhưng chuyện đó thì có liên quan gì đến vấn đề của tôi?"
Long Chính Đức có chút ngượng ngùng, đưa tay gãi mũi.
"Viện trưởng Viện Nghiên cứu Quỷ Dị, chính là ông nội của Lục Minh Trạch, cũng là gia chủ nhà họ Lục. Cậu nói xem, bọn tôi còn dám cản Lục Minh Trạch ở khu Nghệ Hải không?"
Lăng Dạ cạn lời.
Long Chính Đức luôn miệng nói Viện Nghiên cứu Quỷ Dị là tổ chức chính quy chính nghĩa, y cứ tưởng bọn họ làm việc theo nguyên tắc, không ngờ cũng chẳng khác gì mấy đơn vị khác, nhìn sắc mặt lãnh đạo mà làm việc.
Lăng Dạ chuyển đề tài: "Chương trình livestream kinh dị lại bắt đầu rồi, không ngờ lần này tôi cũng bị họ nhắm đến. Xem ra có thể chắc chắn một điều: những thế lực đang muốn lật đổ Quỷ Vương, đã biết thân phận của tôi."
"Anh nói xem, bọn họ biết thân phận gì của tôi? Tại sao ai cũng muốn giết tôi?" – Lăng Dạ thật sự rất thắc mắc. Ngoài việc mẹ ruột là thành viên của Viện Nghiên cứu Quỷ Dị, thì y còn thân phận đặc biệt gì?
Nếu nói là truyền thuyết về người bị gia tộc hiến tế cho Quỷ Vương, thì y thật sự cạn lời.
Dựa vào đâu chứ?
Chỉ vì người cha ruột chưa từng gặp mặt kia, y lại phải gánh chịu vận mệnh như thế sao?
Càng nghĩ càng tức, Lăng Dạ thầm thề, nếu sau này gặp được cha ruột, y sẽ đấm ông ta một trận cho hả giận.
Nhưng cho dù có đấm một trận thì cũng khó mà nguôi ngoai nỗi uất ức và lửa giận trong lòng y.
Long Chính Đức nói: "Tất nhiên là bởi vì cậu chính là người mà Quỷ Vương tìm kiếm bao năm qua. Bọn họ đều cho rằng việc Quỷ Vương mở kết giới giữa hai thế giới và ra lệnh cấm các dị thể tự ý xâm nhập thế giới thực, đều là do kiếp trước của cậu xúi giục. Nói đơn giản thì, bọn họ coi cậu như hồng nhan họa thủy, một yêu phi làm loạn quốc gia."
Nghe Long Chính Đức ví von như vậy, tâm trạng của Lăng Dạ đã không thể dùng từ "cạn lời" để diễn tả được nữa.
Mẹ kiếp, hồng nhan họa thủy ư, y chỉ là một dân thường đáng thương bị tai họa từ trên trời giáng xuống thôi có được không?
Chuyện bên này còn chưa giải quyết xong, điện thoại của Lăng Dạ đã reo lên. Bình thường rất ít người gọi cho y, giờ này dám gọi thì chắc chỉ có mỗi Tô Nhược Nhược.
Lăng Dạ vốn nghĩ Tô Nhược Nhược ở Tô trạch sẽ rất an toàn, nhưng trước sự tấn công của dị thể, tất cả đều trở nên vô nghĩa.
Vừa nghe máy, bên kia đã vang lên tiếng hét chói tai của Tô Nhược Nhược.
"Ca, anh đang ở đâu, mau đến cứu em!"
Lăng Dạ đồng tử co rút lại: "Nhược Nhược, xảy ra chuyện gì rồi?"
"Ca, trong đầu em xuất hiện một khung cảnh livestream, còn có rất nhiều thứ vây quanh em. Em biết chúng tồn tại, nhưng bảo mẫu với quản gia lại không tin, còn định ép em uống thuốc ngủ. Ca, anh mau đến cứu em với!"
Lăng Dạ lập tức hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.
Long Chính Đức cũng nói: "Xem ra, cô ấy cũng bị chọn tham gia chương trình livestream kinh dị rồi."
Lăng Dạ sốt ruột: "Nhanh, đến Tô trạch, tôi phải cứu em gái!"
Nhưng Long Chính Đức lại lắc đầu: "Lăng Dạ. Nhiệm vụ của bọn tôi chỉ là đưa cậu an toàn về viện nghiên cứu, hành động ngoài kế hoạch có thể khiến cả đội không trở về được.
Cậu phải biết, chương trình livestream này không chỉ là trò chơi sinh tồn của người tham gia, mà còn là trò săn mồi của các dị thể. Từ góc nhìn của thợ săn cũng có livestream, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, chúng cũng bị trừng phạt nặng.
Giờ cậu là người tham gia livestream kinh dị, sẽ có vô số dị thể thợ săn tìm đến cậu. Nếu lại có thêm một người tham gia đi cùng, dị thể bị thu hút sẽ tăng gấp đôi. Bọn tôi không thể mạo hiểm như vậy để cứu người.
Thật xin lỗi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!