Chương 15: (Vô Đề)

015. Mộ thần của hắn.

Mọi người lần theo dấu chân, tìm đến một bụi cỏ rậm. Đám cỏ phía trước không ngừng lay động, còn vang lên vài âm thanh kỳ quái.

"Đó là thứ gì vậy?"

Hạ Yến Lệ lắng nghe cẩn thận, đồng tử co rút lại: "Âm thanh nhai nuốt."

Mọi người kinh ngạc.

Nghe kỹ thì đúng là có tiếng dã thú đang gặm nhấm gì đó, không khí quanh đây còn vương đầy mùi máu tanh.

Long Chính Đức nhặt một cành cây khô bên cạnh, gạt những bụi cỏ chắn tầm nhìn sang một bên.

Khi thấy rõ cảnh tượng trước mắt, ai nấy đều trợn to mắt, mặt mày tái nhợt.

Họ chỉ thấy Giang Hàn Tuyết như một con dã thú, miệng đầy máu tươi.

Trước mặt họ là Hà Gia Trân máu thịt be bét, chết không nhắm mắt, bị mổ bụng xé ngực, ruột gan vương vãi đầy đất.

Dù cảnh tượng cực kỳ kinh tởm và thê thảm, nhưng những người còn sống đến lúc này đều là những kẻ máu lạnh bản lĩnh. Vì vậy, không ai hét lên hay nôn mửa cả.

Thế nhưng Giang Hàn Tuyết – lúc ấy đang ngon lành ăn nội tạng – bỗng quay phắt lại, trừng mắt như thú dữ bảo vệ thức ăn, nhìn chằm chằm về phía mọi người.

Đôi mắt cô ta giờ đã hoàn toàn hóa thành màu đỏ máu, đục ngầu đến mức không phân biệt được lòng trắng với con ngươi.

Cô ta nhe răng trợn mắt, gầm gừ cảnh cáo.

"Chạy mau!"

Long Chính Đức hét lên.

Hạ Yến Lệ phản ứng cực nhanh, quay đầu bỏ chạy, còn tiện tay kéo theo Lăng Dạ đang ngơ ngác.

Ngay sau đó, Giang Hàn Tuyết dùng cả tay chân, lao đến với tư thế kỳ dị như loài vật.

"Ầm!"

Một tiếng nổ vang lên.

Lăng Dạ ngoái đầu lại, thấy trong tay Long Chính Đức là một khẩu súng kỳ lạ, họng súng vẫn còn bốc khói.

Đầu Giang Hàn Tuyết đã nổ tung, máu và não bắn đầy mặt Long Chính Đức.

Hắn làm sao lại có súng?

Nhưng Lăng Dạ không còn thời gian để nghĩ nữa, Hạ Yến Lệ vẫn kéo y chạy như điên, đến trước một cửa hang mới dừng lại.

Lăng Dạ lạnh nhạt hỏi: "Không đợi cậu ấy sao?"

Hạ Yến Lệ đáp: "La bàn ở trong tay cậu ta, nếu còn sống, cậu ta sẽ tìm đến thôi."

Nói xong, Hạ Yến Lệ liền bước vào hang tối.

Lăng Dạ cũng chỉ đành theo vào.

Sau khi đeo mặt nạ, y có cảm giác như mang theo kính nhìn đêm thông minh, mọi cảnh vật phía trước đều rõ ràng.

Hạ Yến Lệ thì rút từ túi ra một cây nhang, thắp lên, dùng ánh sáng yếu ớt đi sâu vào trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!