001. Cuộc gọi thần bí
"Tôi chết rồi."
"Chết thế nào?"
"Bị cảnh sát truy đuổi rồi gặp tai nạn xe cộ..."
"Đáng đời!"
Lăng Dạ cắt đứt cuộc gọi, mặt không biểu cảm chờ cuộc gọi tiếp theo từ thính giả.
"Tôi... tôi là một pháp y. Tôi thấy ma rồi."
"Chiêu cũ rích, nhàm chán. Tiếp theo!"
"Tôi là học sinh cấp ba, cứu một con mèo nhỏ rơi xuống nước và chết đuối."
"Ồ, cậu cũng nhiều oan ức đấy. Mặc niệm cho cậu một giây. Tiếp theo!"
Lăng Dạ chờ một lúc lâu, không thấy ai gọi đến nữa, số người trong phòng phát trực tiếp cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Không ai gọi thì y cứ để vài bài hát cũ chạy nền, ngồi ngẩn người.
Thỉnh thoảng y lại liếc đồng hồ, chỉ đợi đến giờ là tan ca, tuyệt đối không tăng ca.
Lăng Dạ là một phát thanh viên ở một đài radio nhỏ. Mỗi phát thanh viên đều có một phòng phát sóng riêng, bình thường y tự mình livestream, chỉ những người nổi tiếng hơn mới được công ty cấp cho một trợ lý nhỏ.
Y làm ở đây từ sau khi tốt nghiệp đại học, dù đã hai ba năm nhưng vì phong cách cá nhân khá kén người, lúc livestream lại ít nói nên thính giả ít đến đáng thương.
Lương bổng thì bốc hơi gần hết, y cũng chẳng than phiền, cứ thế bám trụ tới giờ.
Nếu tưởng rằng y yêu nghề phát thanh thì lầm to rồi.
Nhưng lúc tương tác với thính giả, y toàn tỏ ra hờ hững, thậm chí còn thẳng mặt chọc ngoáy.
Có người nói áp lực cuộc sống nặng nề, mắc trầm cảm, y liền lạnh lùng đáp một câu:
"Không chịu nổi thì chết đi cho khỏe, sớm siêu sinh, đời sau đầu thai vào nhà tử tế."
Mới nói xong, thính giả đã chửi y xối xả, đại khái là trách y làm phát thanh viên khuya mà không khuyên người ta sống cho tốt.
Kết quả, nền tảng cũng thẳng tay cấm sóng y một tuần.
Thế mà Lăng Dạ không thấy mình sai.
Y cho rằng nỗi khổ không đáng ca ngợi, trải nghiệm của những thính giả đó người ngoài cũng chẳng thể thực sự đồng cảm. Ít nhất thì y không vì nỗi đau của người khác mà buồn phiền.
Sắp tới giờ tan ca, Lăng Dạ đã khoác áo, chuẩn bị thu dọn đồ.
Đột nhiên có cuộc gọi đến. Ban đầu y không định nhận, nhưng thấy là số quen thuộc, y liền bấm nghe.
"Cuối cùng cũng gọi được rồi, cứ tưởng hôm nay lại không liên lạc được cơ."
Đó là giọng một thiếu niên, trầm thấp, giàu từ tính, nghe ra cả sự mừng rỡ trong ngữ điệu.
Lăng Dạ ngồi xuống, hỏi:
"Hôm nay cũng không muốn chết à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!