Chương 6: (Vô Đề)

Vệ Đao đã tham gia trò chơi trước, bối cảnh phó bản là nạn đói lớn: Mọi người thiếu thuốc thiếu đồ ăn, vì để cướp lấy đồ ăn lẫn thuốc kháng sinh cứu mạng thì chuyện gì cũng làm được, cho nên bây giờ trước khi bọn họ vào trò chơi đã chuẩn bị đầy đủ lương khô, súng đạn, thậm chí bỏ ra khoản tiền khổng lồ mua rương y tế.

Kết quả thì sao?

Bữa tiệc trong phó bản Tần Phủ không hề thiếu đồ ăn, bối cảnh ở lại cũng tốt, có cả người hầu phục vụ bọn họ như khách quý thật, các món đồ bọn họ mang theo gần như không có tác dụng.

Nhưng dù bọn họ nghĩ gì, quản gia cũng chỉ lấy một cây bút ra, hối thúc bọn họ: "Các vị khách mau gọi món đi, đừng để lỡ giờ lành ăn tiệc."

Hạ Đóa Nhất ác miệng nhất lại nhịn không được văng tục: "Giờ lành chịu chết chứ?"

Quản gia vẫn cười, ông ta thấy không ai chủ động liền nhét bút vào tay Tiêu Tư Vũ ngay trước mặt ông ta.

Tiêu Tư Vũ đành bất đắc dĩ gọi món. Gã nhìn lướt qua thực đơn, cuối cùng chọn món "Cơm đầu người"(1) nằm ở cuối cùng.

(1) Cơm đầu người: Cách gọi của người Quảng Đông, nghe thì kinh dị nhưng thực ra là kiểu chia cơm phần mỗi người 1 bát, đầu người ở đây là đếm theo bình quân đầu người ấy =)))

"Anh…" Lã Sóc thấy gã gọi món, biến sắc: "Không phải anh là người Quảng Đông đấy chứ?"

Tiêu Tư Vũ: "?"

Lã Sóc ngập ngừng: "Anh đẹp trai, tôi là người Phúc Kiến."

Tiêu Tư Vũ: "???"

"Có lẽ cơm đầu người là kiểu mỗi người một bát." Đới Nguyệt không chịu được sự ngu ngốc của Lã Sóc, lại nhắc cậu ta: "Chắc cậu ít khi đi ăn cơm tiệm đúng không? Rất nhiều tiệm cơm đều viết như thế."

"Vậy hả?" Lã Sóc bán tín bán nghi: "Nhưng tôi nghĩ ở đây không thể hành xử theo kiểu bình thường được."

Tạ Ấn Tuyết quan sát toàn bộ không khỏi nhìn Tiêu Tư Vũ —— Bọn họ có tổng cộng mười bốn người, đồ ăn nhiều như vậy, mối quan hệ trong đó tạm thời chưa biết, chẳng qua nguyên liệu đáng giá nhất bọn họ chọn sáng nay là gạo, mà trong thực đơn quản gia đưa ra, món "Cơm đầu người" là món duy nhất có chữ "Cơm".

Trước khi chưa làm sáng tỏ món ăn có gì mờ ám, Tạ Ấn Tuyết vốn muốn lựa chọn món ăn liên quan đến nguyên liệu mình chọn sáng nay, nếu không phải Tiêu Tư Vũ gọi món này trước, y đã định gọi nó rồi.

Quản gia nói không được chọn trùng món, vậy nếu Tiêu Tư Vũ đã chọn "Cơm đầu người", Tạ Ấn Tuyết cũng chỉ có thể gọi món khác.

Mà những người ở đây, dù là Tạ Ấn Tuyết hay Vệ Đao, chỉ từ tên món đều không thể nhìn ra manh mối, cũng tạm thời không bắt được bất cứ manh mối nào, chỉ có thể chọn món ăn mình thấy vừa mắt nhất.

Sau khi mười bốn người chọn món xong, quản gia thu lại thực đơn.

Chỉ một lát sau, người hầu lại bưng khay che kín vải đỏ tới, bắt đầu mang thức ăn lên theo trình tự gọi món.

Món đầu tiên là "Cơm đầu người" Tiêu Tư Vũ đã gọi, lúc đồ ăn được đặt lên bàn, quản gia còn đứng một bên giải thích: "Món đầu tiên là "Cơm đầu người" cậu Tiêu đã chọn, được đầu bếp Cửu nấu, mời mọi người thưởng thức."

Vừa dứt lời, đầu bếp con ngươi xám tro dựng thẳng Cửu đi đến bên cạnh quản gia, ngừng chân đứng vững.

Người hầu lật vải đỏ, lấy mười bốn bát cơm đặt trước mặt mọi người.

Lã Sóc nhìn hạt gạo tròn trịa thơm phức như hạt ngọc, khó tin hỏi: "Cơm thật à?"

Đáng ra trò chơi này phải không theo lẽ thường chứ?

"Ăn đi ăn đi, đói chết tôi rồi." Cao Xảo vừa thấy cơm đã vội và mấy miếng, lải nhải với quản gia: "Sao cơm tối các người đưa tới chỉ có đồ ăn không có cơm? Không có cơm làm tôi đói muốn xỉu."

"Là do lão bộc tiếp đón không chu đáo." Quản gia cúi người nhận lỗi với Cao Xảo, nói xong lại ngẩng lên nhìn chằm chằm cả nhóm, nhếch miệng cười nói: "Mọi người có đói thì ăn cơm nhanh đi, phải biết người là sắt, cơm là thép, không ăn một bữa… sẽ chết đói đấy."

Người không ăn một bữa cơm vốn sẽ không chết đói được, cùng lắm chỉ đói đến xây xẩm mà thôi.

Nhưng ở đây sẽ không có ai chất vấn lời nói của NPC quản gia hướng dẫn cho bối cảnh trò chơi, bởi vì một trong số các thiết luật của "Khóa trường sinh" là NPC dẫn đường sẽ không bao giờ nói dối.

Mọi người nghe vậy, lập tức bưng bát cơm trước mặt lên ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!