Chớ nói chi người chơi này trông có vẻ bệnh nặng, lâu lâu lại ho vài tiếng như sắp chết.
Có lẽ đây là tiếng lòng của tất cả người chơi ở đây trừ Tạ Ấn Tuyết và Liễu Bất Hoa, bao gồm cả nhóm người cũ Vệ Đao.
Người lần trước Vệ Đao nhìn thấy chỉ kiêu ngạo bằng một phần mười Tạ Ấn Tuyết, người tham gia thích chỉ điểm sai sử người khác đã chết ở phó bản trước, đến khúc xương cũng không còn.
Nhưng Tạ Ấn Tuyết phách lối như vậy cùng đầu bếp con ngươi dựng thẳng, ăn mặc quỷ dị đáng sợ đi chọn nguyên liệu nấu ăn, bình yên vô sự ra khỏi vườn rau.
Lã Sóc, Tiêu Tư Vũ, Cao Xảo nhìn nhau: "Tiếp theo ai đi?"
Không chờ có người quyết tâm, bọn họ liền thấy Tạ Ấn Tuyết vừa ra khỏi vườn rau đã vỗ nhẹ lên vai Liễu Bất Hoa, nói: "Dưa chuột trong vườn chưa chín lắm, bây giờ ăn sẽ vừa đắng vừa chát, chọn chúng làm nguyên liệu đi."
Liễu Bất Hoa ngoan ngoãn đồng ý: "Vâng, cha nuôi."
Dưa chuột chưa chín ăn không ngon, lại cứ chọn loại rau củ không tốt làm nguyên liệu nấu ăn, đây là logic gì? Bản thân Tạ Ấn Tuyết cũng có chọn cà chua xanh đâu? Vả lại vì sao Liễu Bất Hoa lại gọi Tạ Ấn Tuyết là cha nuôi? Rõ ràng trông Liễu Bất Hoa còn lớn hơn cả Tạ Ấn Tuyết.
Mọi người nghe bọn họ nói chuyện, nhất thời không biết nên văng tục từ đoạn nào trước.
Mà Liễu Bất Hoa nghe lời Tạ Ấn Tuyết thật, anh ta không gọi đầu bếp đi chung như Tạ Ấn Tuyết, một mình cầm giỏ rau treo trên hàng rào, bước vào vườn rau đi thẳng đến giàn dưa chuột, sau khi hái quả dưa thon nhỏ đưa cho một đầu bếp thì đi ra – động tác nhanh chóng gọn ghẽ, không chút chần chừ, tổng thời gian chưa quá ba phút.
Điều này khiến mọi người không kịp phản ứng, kể cả khi anh ta quay về bên cạnh Tạ Ấn Tuyết, cẩn thận nâng tay dìu cơ thể bệnh tật khó đứng vững của y.
"Vậy là được?" Cao Xảo lẩm bẩm: "Vậy tôi cũng đi thử xem."
Chị ta đi sát theo sau, xách giỏ rau cẩn thận đi vào vườn, trong lúc đó vừa sợ vừa cảnh giác đánh giá nhóm đầu bếp quái dị đứng ngoài vườn, nhưng bọn họ chỉ đứng một bên quan sát, dường như nếu "khách" không mời, nhóm đầu bếp sẽ không chủ động nói chuyện.
Chẳng qua Cao Xảo vẫn cẩn thận hỏi bọn họ mấy câu, ví dụ cần bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn, có quy định về số lượng hay không. Mà đầu bếp mời bọn họ vào vườn chọn nguyên liệu nói với chị ta: Tùy ý chọn nguyên liệu, không giới hạn chủng loại, số lượng, bọn họ sẽ dựa trên món ăn để tự động bổ sung số lượng cần thiết, khách chỉ cần chọn nguyên liệu rồi đặt vào giỏ là được.
Điều duy nhất cần phải chú ý đó là: Mọi người không được chọn trùng nguyên liệu trong một ngày.
Trần Vân nghe vậy vội bảo mấy cô bạn cùng phòng vứt hết cỏ bốn lá, ánh mắt các cô nhìn Cao Xảo cũng hòa hoãn hơn nhiều, dù sao nếu không nhờ Cao Xảo hỏi thăm, các cô sẽ không biết về quy tắc không được chọn trùng nguyên liệu, khó mà sống qua đêm nay.
Mà Cao Xảo lại không nghe rõ lời của Tạ Ấn Tuyết nói với Liễu Bất Hoa, chọn ba trái ớt vừa to vừa đỏ theo thói quen mua thức ăn thường ngày đưa cho đầu bếp rồi đi ra,
Mọi người thấy đã có ba người suôn sẻ chọn nguyên liệu từ vườn rau, dù đầu bếp xung quanh có vẻ đáng sợ nhưng lại không có gì nguy hiểm, trong vườn rau cũng không nguy hiểm thì yên tâm, lục tục đi vào vườn chọn nguyên liệu.
Đới Nguyệt và Hạ Đóa Nhất còn hỏi đầu bếp có cho nhiều người cùng vào hay không, khi được trả lời là có, bọn họ chia thành tổ đi vào vườn rau.
Sau bọn họ, Lã Sóc và Tiêu Tư Vũ, Vệ Đao và mấy nữ sinh ký túc xá đều đồng loạt đi vào vườn rau chọn nguyên liệu.
Nhưng khi mọi người vẫn chưa chọn xong, Đới Nguyệt chung tổ với Hạ Đóa Nhất bỗng hỏi một câu: "Vì sao ở đây chỉ có nguyên liệu chay mà không có thịt làm nguyên liệu?"
Đây là câu hỏi khiến người ta nghĩ mà sợ.
Dù sao đây cũng là biệt viện của Tần Phủ chứ không phải chùa miếu, Tần lão gia mở tiệc chiêu đãi nhiều khách như vậy, chẳng lẽ chỉ cho bọn họ ăn chay, không ăn mặn? Nhưng lúc các đầu bếp ra khỏi phòng, rõ ràng con dao trong tay bọn họ dính máu – điều này cho thấy trong bếp có thịt.
"Tất cả nguyên liệu ở đây đều là đồ chay." Đới Nguyệt chỉ vào vườn rau: "Chúng ta cũng chỉ có thể chọn đồ chay làm nguyên liệu."
Ngụy Thu Vũ chọn trứng gà làm nguyên liệu nấu ăn đêm nay, nghe Đới Nguyệt nói vậy thì hỏi: "Trứng gà cũng là nguyên liệu chay à? Không phải nó là đồ mặn ư? Trường chúng ta bán chúng giống món mặn."
Nhắc đến trường học, Lã Sóc đồng lứa với các cô lập tức có chuyện để kể, cậu ta nói: "Nhưng chỗ bán lẩu cay thập cẩm trường bọn tôi lại bán chúng như đồ chay."
Hạ Đóa Nhất cười lạnh, khoanh tay nói: "Có gì mà lạ? Các cô cậu không biết trứng gà chưa thụ tinh là đồ chay, trứng gà đã thụ tinh mới là đồ mặn à?"
Ngụy Thu Vũ lúng túng: "Vậy trứng gà tôi chọn…"
Đới Nguyệt trả lời: "Chắc là chưa thụ tinh, cũng có thể xem như đồ chay."
Nhưng chỉ có các đầu bếp mới biết được đáp án thật, kết quả các đầu bếp vừa rồi còn hỏi gì nói nấy sau khi nghe Đới Nguyệt hỏi không có đồ mặn thì chỉ phát ra những tiếng cười nhạo đầy hàm ý, không trả lời, lần lượt mang giỏ đồ ăn "các vị khách" đưa tới vào bếp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!