Chương 30: (Vô Đề)

"Được, mời cậu Tạ đi bên này."

Tiêu Tự Lâm đứng sang một bên nhường đường cho Tạ Ấn Tuyết: "Lần trước sau khi tạm biệt cậu Tạ thì chúng tôi cũng đã đi tìm những người khác tới xem, từng cúng bái, đeo bùa bảo vệ cho Như Thi, thế nhưng chưa được hai ngày lại đâu vào đó, thậm chí còn nặng hơn."

Bà Tiêu cũng đi cạnh Tạ Ấn Tuyết, nói chuyện với y: "Đúng vậy, dù Tô Khiêm không ở đây nhưng thường sang thăm Như Thi, vậy mà Như Thi luôn trốn tránh nó, không biết hai đứa thế nào nữa, haiz…"

Ai ngờ mọi người vừa bước vào, chỉ nghe thấy một tiếng hô lớn đầy ngạc nhiên từ phòng khách vọng đến, Tạ Ấn Tuyết và Liễu Bất Hoa rất quen với âm thanh kia: "Nhà cậu lớn thế à?"

"Đúng vậy." Giọng người trả lời cũng rất quen.

Mà người kia hỏi tiếp: "Xe cậu đâu?"

"Đưa đi sửa rồi."

"À đúng, tay lái và ghế ngồi đều biến mất rồi."

"Lại chẳng thế?" Tới đây lại có tiếng thở dài: "May mà lúc đó tôi đỗ xe cạnh lề đường, mẹ nó chứ, bằng không tôi phải giải thích cho cảnh sát giao thông tay lái, phanh lẫn ghế ngồi biến mất đi đâu được."

Một giọng nói khác vang lên: "Tôi cũng không khá hơn cậu là bao. Từ sau khi ra khỏi biệt viện Tần Phủ thì tôi lại ở trong nhà vệ sinh hồi trước, nhưng cái bồn bay mất tiêu rồi! Tôi sợ có người tưởng tôi đang trộm bồn cầu mới vọt lẹ, bằng không lỡ gặp nhân viên vệ sinh hay bảo vệ thì tôi phải giải thích thế nào, cậu biết kết quả ra sao không?"

Người kia nhỏ giọng, Tiêu Tự Lâm và bà Tiêu không nghe được, nhưng Tạ Ấn Tuyết vẫn nghe rất rõ: "Sau khi ra ngoài tôi mới nghe nói cửa hàng kia bị cháy, rất nhiều người chết, hai người đang đi ị chung với tôi đều chết, còn tôi bỏ chạy vì bồn cầu biến mất nên không chết."

"Mà đáng sợ hơn là hoả hoạn ở cửa hàng do bị lan từ nhà dân, đám Trần Vân cũng đang đi chơi ở trong trung tâm thương mại đó, chuyện về sau tôi không cần nói chắc cậu cũng đoán ra."

"… Sở Lệ và Nghiêm Chỉ đều chết cháy?"

"Trần Vân nói với tôi toàn bộ phần da Sở Lệ bị đốt cháy khét, máu trên người cũng bốc hơi sạch, đầu Nghiêm Chỉ thì bị cột đổ đè nát bét, gần giống với kiểu chết trong trò chơi."

Nói đến đây, Tạ Ấn Tuyết và Liễu Bất Hoa đã đi qua cửa chính đứng trong phòng khách, mà hai người đang ngồi trên ghế nói chuyện nghe tiếng nghiêng đầu nhìn qua, một người tóc xám thời thượng, một người mặt học sinh đeo kính, không phải Tiêu Tư Vũ và Lã Sóc thì là ai?

"Tạ Ấn Tuyết?!"

Hai người họ quay lại thấy khuôn mặt quen thuộc của Tạ Ấn Tuyết thì trợn mắt, đồng thời gào lên.

Tiêu Tự Lâm cũng ngạc nhiên nhìn gã, hỏi: "Tư Vũ, con quen cậu Tạ à?"

Tiêu Tư Vũ nhìn Tạ Ấn Tuyết, lại nhìn Liễu Bất Hoa, xác định mình không phải hoa mắt mới ấp úng nói: "… Cũng xem như quen?"

Bà Tiêu nghe vậy lỡ lời: "Vậy trước đó sao con còn nói cậu ấy làm…"

Chẳng qua bà vừa nói được một nửa liền im bặt, nhưng Tạ Ấn Tuyết mỉm cười, nói lời bình y đời này không bao giờ quên thay bà Tiêu: "Đi làm "vịt"(1) lừa tiền."

(1) Từ lóng chỉ trai bao.

Tiêu Tư Vũ: "…"

Lã Sóc chấn kinh, cậu ta thúc cùi vào Tiêu Tư Vũ, nhỏ giọng thì thầm: "Tiêu Tư Vũ, lúc còn ở trong Tần Phủ cậu cứ nói tôi to gan, không ngờ cậu mới là người to gan nhất."

Tiêu Tư Vũ ấm ức không thôi, nếu gã biết người bố mẹ mình định mời về trừ tà cho chị gái Tiêu Như Thi là Tạ Ấn Tuyết thì sao có thể nói vậy được.

Lúc ấy gã chưa từng gặp Tạ Ấn Tuyết, chỉ nghe bố mẹ bàn bạc, nói người kia rất xinh đẹp, không hề giống Thiên Sư, thoạt trông ốm yếu không đáng tin, gã mới có thể ngứa mồm nói: "Đừng nói lại là con vịt nào giả mạo Thiên Sư đến lừa tiền nhà ta đấy chứ?"

Sở dĩ cậu ta nói như vậy còn không phải vì trước kia Tiêu Như Thi đã từng bị một thằng trai bao giả làm thầy đồng lừa tiền!

Kết quả không biết câu nói bậy của gã bị bảo mẫu hay đầu bếp nào loan ra, còn truyền đến tai Tạ Ấn Tuyết, may mà Tiêu Tự Lâm ngăn chặn kịp thời mới không loan ra thêm, đây cũng là một trong những nguyên nhân Tạ Ấn Tuyết bằng lòng tới xem con gái cho ông lần nữa.

"Tiêu Như Thi đâu?"

Tạ Ấn Tuyết cười như không cười liếc Tiêu Tư Vũ và Lã Sóc, thấy hai người họ rùng mình run rẩy, hoảng sợ lùi ra sau mới dời mắt, nhìn quanh phòng khách hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!