Cao Xảo liên tục xoa trán mình, Ngụy Thu Vũ cũng ngạc nhiên xoa trán, hỏi Tạ Ấn Tuyết: "Vậy là được rồi ư? Không phải nói là bệnh nửa tháng sao? Nhưng em không thấy khó chịu gì cả."
"Đúng vậy." Tạ Ấn Tuyết giải thích cho cô: "Sau khi rời khỏi phó bản em mới bắt đầu bệnh."
Ngụy Thu Vũ cụp mắt lẩm bẩm: "Vậy à…"
Cô lau nước mắt trên mặt, nhìn người bạn cùng phòng còn sống duy nhất nói: "Trần Vân, xin lỗi cậu, còn có… cảm ơn cậu."
Trần Vân lắc đầu không nói gì, đưa tay nhẹ nhàng ôm cô một lát.
Kết quả Vệ Đao thấy Ngụy Thu Vũ và Cao Xao giao dịch với Tạ Ấn Tuyết vẫn bình yên vô sự, có lẽ đã chắc chắn Tạ Ấn Tuyết là "NPC đưa đò" nên bớt đề phòng, hoặc có lẽ nếu hắn dám nói đĩa thịt đông này không có vấn đề sẽ khó thoát khỏi cái chết, tóm lại hắn từ thơ thẩn thất thần trở lại bình thường, nhỏ giọng nói muốn giao dịch với Tạ Ấn Tuyết.
Lã Sóc nghe hắn nói vậy, biểu cảm vi diệu, đồng thời trong lòng cũng dấy lên mối lo: Nếu nhận nhầm người đưa đò, giao dịch với nó rốt cuộc sẽ có hậu quả như thế nào, trước đó Vệ Đao đã từng chứng kiến trong mấy phó bản trước ư? Bằng không sao hắn lại kiêng kỵ và sợ hãi như vậy?
Nhưng tạm thời cậu ta không thể biết được đáp án.
Mà với lời cầu xin trợ giúp từ Vệ Đao, dù ai hỏi Tạ Ấn Tuyết cũng không từ chối, vui vẻ đồng ý. Vốn tưởng phó bản lần này phải về tay không, nào ngờ ba năm không mở hàng, mở hàng phát ăn luôn ba năm.
Ít nhất lần giao dịch này có thể đảm bảo sau khi rời khỏi phó bản, y có thể thoải mái được cả một tháng.
Vì thế vào đêm tiệc thứ năm có bốn món mặn xuất hiện, cũng có bốn đầu bếp bị rút món.
Mấy đầu bếp bị rút món gồm: Thập, Thập Tam và Nhất, ngoài ra còn có Bát không sống sót nổi, bị người hầu bắt lại rồi chết dưới tay quản gia.
Theo lý thì đêm nay dù số người chọn phải món mặn hơi nhiều, vậy nhưng không ai chết, càng không ai gặp chuyện, mọi người hẳn phải vui vẻ mới phải, tuy nhiên không ai cười nổi.
Bởi vì bọn họ đã chứng kiến quá trình chết đi của cả bốn đầu bếp:
Món mặn của Thập là cá sống thái lát, cho nên hắn chết vì bị xẻo thịt. Cách xẻo của đám người hầu cũng rất thú vị, chúng dùng một cái bào cỡ lớn, quản gia kéo tay Thập, người hầu kéo chân, đặt hắn lên chiếc bào kéo qua kéo lại, xát thành thịt băm.
Món mặn Thập Tam chế biến là chân gà đâm, cho nên hắn bị người hầu đặt vào trong cối đá đâm nát, chết đi như tép tỏi bị mọi người dập bấy.
Còn Nhất là người làm thịt đông cho Vệ Đao, vì vậy hắn bị cối xay ép thành thịt dẹp, còn bị bỏ vào nồi nấu chính thành thứ canh trắng đậm.
Bát chết cuối cùng, hắn chế biến gà chiên, có lẽ cái chết của hắn giữ thể diện nhất trong số bốn đầu bếp, ít nhất còn toàn thây —— Chỉ bị đám người hầu túm lên thả vào chảo dầu mà thôi.
Mọi người nhìn khung cảnh máu phun xối xả, thịt nát bay tứ tung như Địa Ngục, lại nghe tiếng hét thảm thiết dày đặc của chúng, sắc mặt rất khó coi. Dù bọn họ biết những đầu bếp này là đao phủ giết mình, đầu bếp sống, những người chết đi trong tuyệt vọng sẽ là bản thân nhưng vẫn không đành lòng nhìn cảnh đáng sợ như vậy.
Đêm nay trong sân máu chảy thành sông, dù xác các đầu bếp đã được dọn dẹp, trong khe gạch vẫn còn sót lại mùi gỉ sắt đặc trưng của máu người.
"Bốn đầu bếp, vừa vặn ba món một canh, ngày mai đủ món luôn." Hạ Đóa Nhất nằm rạp trên lưng Cao Xảo, xanh mặt nói.
Mặt Tiêu Tư Vũ cũng tái nhợt, cố nén cơn buồn nôn nói: "… Mai tôi không ăn đâu."
"Cố gắng thêm chút nữa." Lã Sóc vỗ vai gã: "Còn hai ngày nữa là rời khỏi đây được rồi."
"Cái gì?!" Cao Xảo nghe vậy hét lên: "Chúng ta phải chờ đủ bảy ngày ư?"
Sau khi chị ta thấy mấy đầu bếp kia bị tra tấn tới chết chỉ thấy khả năng chịu đựng của mình đã tới cực hạn —— Nhìn kẻ địch chịu tra tấn đã không đành lòng rồi, nếu mình là người bị tra tấn thì sao?
Nghĩ tới đây, Cao Xảo còn thấy may vì mình đã xin Tạ Ấn Tuyết giúp đỡ, hai ngày sắp tới không cần lo lắng cho tính mạng, bằng không đêm nay chị ta chọn phải món cá sống thái lát, vậy người bị bào thành từng mảnh vụn sẽ là mình.
Nhưng chị ta không hiểu: "Nhưng đầu bếp chỉ còn lại tám người, chúng ta lại có mười người, đâu đủ để nấu đồ ăn?"
"Có lẽ phải giết hết tất cả mới được, bằng không chỉ còn lại một đầu bếp vẫn có thể nấu đồ ăn." Trần Vân trầm ngâm, nói: "Với lại theo tình hình đêm nay thì dù còn lại tám đầu bếp cũng chưa chắc đã đủ cho anh Tạ giết."
… Hình như đúng là vậy thật.
Điều kiện để bọn họ rút được món mặn là phải chọn trúng nó, nếu là thức ăn chay, tất nhiên bọn họ sẽ chọn được chăng hay chớ, bằng không nếu lý do không khiến các đầu bếp tin phục, thế thì người chết sẽ là mình, mất cả chì lẫn chài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!