"Được rồi, cảm ơn cậu, tớ sẽ suy nghĩ." Ngụy Thu Vũ nhìn thoáng qua, lập tức cảm ơn cô, thế nhưng không có ý muốn chọn ngay.
Nghiêm Chỉ thấy thế cũng ghé qua hỏi cô: "Trần Vân, cậu xem giúp tớ nên chọn món nào luôn được không?"
Kết quả khi Nghiêm Chỉ vừa tới gần, Ngụy Thu Vũ lập tức tích vào món "Lấp lánh", đồng thời giao cho người hầu như sợ món ăn bị Nghiêm Chỉ cướp mất.
Hành động này bị Nghiêm Chỉ nhìn thấy, động tác của cô chợt khựng lại.
Trần Vân nhìn thấy tất cả không nhịn được thở dài, để đề phòng cả hai cãi nhau, cô vội nói chuyện với Nghiêm Chỉ để đẩy sự chú ý của các cô đi: "Nghiêm Chỉ, tớ thấy tên món này an toàn, cậu xem thử đi."
Tên món liên quan đến chuyện sống chết, tất nhiên quan trọng hơn Ngụy Thu Vũ, Nghiêm Chỉ nghe Trần Vân đã chọn được tên món nên không quan tâm Ngụy Thu Vũ nữa, nghe Trần Vân chọn tên món giúp mình.
"… Quan Công đánh Tần Quỳnh?" Sau khi nhìn thấy Trần Vân dùng đuôi bút chỉ vào tên món, lông mày Nghiêm Chỉ thoáng nhăn lại, trong âm thanh trừ nghi ngờ ra thì còn có bất ngờ: "Trong món có tên hai người đấy."
"Đúng vậy, nhưng không sao đâu. Tớ thấy tên món này rất an toàn, bởi vì có câu Quan Công đánh Tần Quỳnh, một đỏ…"
Trần Vân kiên nhẫn giải thích cho Nghiêm Chỉ nguyên nhân chọn món này, chỉ tiếc cô còn chưa nói hết đã bị Nghiêm Chỉ ngắt lời: "Trần Vân, cậu chọn món nào thế, cho tớ xem với được không?"
"… Được." Trần Vân nghe vậy ngẩn ra vài giây, nhưng cô không nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý, đuôi bút trượt xuống một cái tên khác: "Tớ định chọn món này."
Trần Vân chọn cho mình món "Vận đỏ kéo đến".
Vận đỏ kéo đến là thành ngữ chỉ những người sắp gặp được vận may, là một cụm từ đẹp đẽ cực kỳ may mắn.
Nghiêm Chỉ bình tĩnh nhìn tên món, lát sau bỗng nói với Trần Vân: "Nếu cậu đã nói cái tên "Quan Công đánh Tần Quỳnh" rất an toàn, vậy chi bằng cậu chọn nó đi? Để tớ chọn "Vận đỏ kéo đến"."
Ai ngờ Trần Vân biến sắc, lộ vẻ do dự, cuối cùng phất tay: "Không, không được, tên món này… không an toàn cho lắm."
Nhưng Nghiêm Chỉ không hề tin cô —— Nếu tên món này không an toàn thật, vậy sao Trần Vân lại chọn? Làm gì có ai cố ý chọn tên món không an toàn?
Đúng lúc này Ngụy Thu Vũ cũng ghé vào, cô không làm gì cả, chỉ nhìn chằm chằm món "Vận đỏ kéo đến" một cách đầy hâm mộ, giả bộ vô tình thì thầm: "Thay đổi tên món được không nhỉ?"
Tạ Ấn Tuyết nghe vậy ngước lên, nhếch mày nhìn Ngụy Thu Vũ.
Mà Trần Vân nghe Ngụy Thu Vũ nói cũng trợn mắt, khó tin nhìn cô.
"Không sao, nếu tên món này không an toàn thì để tớ chọn cho." Vào lúc Trần Vân quay đầu không để ý, Nghiêm Chỉ lập tức nhấc bút tích vào món "Vận đỏ kéo đến", đồng thời giao thực đơn cho người hầu, động tác nhanh chóng khiến Trần Vân không kịp ngăn cản, cuối cùng cô còn nói: "Trần Vân, cậu chọn món "Quan Công đánh Tần Quỳnh" an toàn kia đi."
Đã nói tới vậy, nếu Trần Vân không chọn "Quan Công đánh Tần Quỳnh" sẽ rất khó kết thúc.
"Các cậu…"
Trần Vân chỉ nói được hai chữ, còn lại không nói được gì nữa.
Cô không biết nên nói Ngụy Thu Vũ cố ý khích tướng Nghiêm Chỉ chọn món kia hay mắng Nghiêm Chỉ quá ngu, hay là nói không hề tin tưởng cô, cảm thấy mình sẽ không chọn tên món an toàn cho cô.
Cao Xảo ở chung một phòng với các cô, từ đầu đã bị người trong ký túc xá cho ra rìa, bây giờ lại thấy mấy người còn sống trong ký túc xá đấu đá xé nhau, tan tác thành mảnh nhỏ cũng bất đắc dĩ nói: "Đã đến lúc này rồi, mấy con nhóc này còn nội chiến gì nữa? Điên hết cả rồi à?"
Ba nữ sinh không nói gì.
Hạ Đóa Nhất lạnh lùng nhếch mép, nói đầy ẩn ý: "Dù sao người cũ cũng nên làm gương cho người mới mới ổn."
Sau khi Khâu Vũ Hành chết đi, Vệ Đao và Kỷ Đào lập tức lấy lại rương y tế cho Hạ Đóa Nhất mượn, đường nào người mới cũng không còn xem bọn họ là "đàn anh đáng tin", cho nên bọn họ không cần phải giả làm người tốt nữa.
Mà tuy bọn họ không có kẽ nứt lớn đến mức nuốt cả Trần Vân vào như Nghiêm Chỉ và Ngụy Thu Vũ, nhưng chỉ cần cẩn thận chút là có thể phát hiện ra.
Bây giờ mọi người đã ít giao tiếp hơn, trong tình huống chưa biết người mới có giao dịch với Tạ Ấn Tuyết hay không, bọn họ sẽ cảnh giác nhau —— Chỉ sợ anh em đâm sau lưng, cướp đi tên món an toàn.
Chẳng qua khi thấy mấy người Nghiêm Chỉ, Trần Vân tranh chấp tên món, Kỷ Đào và Vệ Đao lại thấy đây là cơ hội tốt. Cho nên Kỷ Đào đưa ra "ý hay" cho ba nữ sinh, nói: "Không sao, dù tên món có vấn đề, các em cũng có thể nhờ Tạ Ấn Tuyết giúp đỡ, chắc chắn cậu ấy có cách cứu các em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!