Chương 20: (Vô Đề)

Trên trời không trăng không sao, dường như đang nói với mọi người đêm nay sẽ là một đêm khó ngủ.

Tạ Ấn Tuyết là người đầu tiên ngồi xuống bàn tiệc, theo sau y là Liễu Bất Hoa, mà sau khi bọn họ ngồi xuống, những người khác mới lục tục ngồi theo.

Dù sao trừ Tạ Ấn Tuyết và Liễu Bất Hoa ra, những người ở đây đều có bóng ma tâm lý với chiếc bàn này —— Cái chết đêm qua của Khâu Vũ Hành quá tàn khốc, bọn họ ngồi đây gần như có thể thấy vụn não nát bấy rơi lên bàn, lên ghế.

Mới chỉ nghĩ như vậy, bữa tiệc chưa bắt đầu, bọn họ đã thấy buồn nôn.

Tạ Ấn Tuyết chống cằm, thong thả ngồi trên ghế, thấy mọi người đến đông đủ thì lập tức gọi quản gia: "Thực đơn đêm nay đâu?"

"Chờ một lát, lão bộc sẽ đưa cho các vị." Quản gia cúi người cười ha ha, lấy thực đơn đỏ như máu từ tay người hầu đưa đến trước mặt mọi người.

Lúc Kỷ Đào cầm menu liền có cảm giác mình đang cầm khăn tay ướt lạnh, vô thức lẩm bẩm: "Sao thực đơn hôm nay nhớp nhúa thế?"

"… Là máu à?" Ngụy Thu Vũ nhìn năm ngón tay dính chất lỏng màu đỏ sau khi chạm vào thực đơn, run giọng hỏi.

Trần Vân đưa thực đơn tới gần mũi ngửi, sợ hãi nói: "Hình như là máu thật."

Vừa dứt lời, sự chú ý của mọi người đều bị thực đơn thu hút, không ai chú ý tới chữ đen bên trên, ngoại trừ Tạ Ấn Tuyết.

Bởi vì lúc này Tạ Ấn Tuyết đang lạnh lùng cầm thực đơn, vô cùng tập trung:

[Thực đơn hôm nay:

Cửu nấu món Tạ Ấn Tuyết thích nhất

Đây là món Cửu nấu cho Tạ Ấn Tuyết

Cửu nấu bữa tối riêng cho cậu Tạ

Tất cả đều không phải, đây mới là món Cửu nấu cho Tạ Ấn Tuyết

…]

Tạ Ấn Tuyết: "…"

Điên à?

Không phải y chỉ mắng đầu bếp thôi sao, trò chơi phải chơi y tới thế ư?

Ở phía bên kia, những người chơi khác cũng phát hiện sự đặc biệt của thực đơn đêm nay: "Sao trên thực đơn in tên Tạ Ấn Tuyết nhiều thế?"

Kỷ Đào vừa dứt lời, ánh mắt mọi người lập tức chuyển qua mặt Tạ Ấn Tuyết, trong số hơn ba mươi món, gần nửa đều có tên Tạ Ấn Tuyết.

Mọi người không nhịn được nhìn y.

Tạ Ấn Tuyết mỉm cười, dịu dàng nói: "Trên mặt tôi có tên món à?"

"Không có." Lã Sóc trả lời: "Nhưng trên thực đơn có tên anh."

"…"

"Cậu gan thật đấy." Tiêu Tư Vũ vội giật tay áo Lã Sóc, muốn hỏi cậu ta không hiểu thật hay giả bộ không hiểu? Rõ ràng Tạ Ấn Tuyết đang bảo bọn họ lo đọc thực đơn đi, đừng nhìn nữa.

"Đừng mắng đừng mắng, tôi gọi món này." Lã Sóc ôm đầu xin tha, nói xong vội chọn tên món mình lựa được trên thực đơn.

"Rồng xanh sang sông?" Cao Xảo nhìn lướt qua, sau đó nghi ngờ hỏi: "Rồng là động vật mà? Không phải trước đó đã nói tốt nhất đừng chọn động vật ư?"

"Món này không sao, bởi vì động vật là "rồng xanh", mà chẳng có thịt con nào có màu xanh cả." Lã Sóc không hề che giấu, nghiêm túc giải thích cho Cao Xảo: "Nếu bọn họ nấu món thịt nào màu xanh thật… Vậy chắc chắn thứ kia nhìn là không muốn ăn, có thể rút món."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!