*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng chỉ cần Tạ Ấn Tuyết không muốn chết, trên đời này sẽ không ai lấy được mạng y.
Dù sao Tạ Ấn Tuyết biết rất nhiều cách kéo dài mạng sống.
Nhưng sống chết có số, sao có thể cho người ta tùy ý thay đổi? Bất cứ cách kéo dài nào đều phải trả cái giá khổng lồ.
Trước đây cách Tạ Ấn Tuyết dùng để kéo dài sự sống là giải quyết một số sự kiện tâm linh giúp người khác, sau khi tà ma bị trục thành công, người thuê sẽ chia một tháng tuổi thọ làm thù lao cho Tạ Ấn Tuyết.
Không giảm số thọ, chỉ cùng hưởng mà thôi… Cùng hưởng tuổi thọ của người thuê, cũng cùng hưởng một nửa bệnh tật của Tạ Ấn Tuyết.
Tạ Ấn Tuyết tự nhận giao dịch này rất lời.
Dù sao người thuê không yêu cầu y làm việc nguy hiểm đến tính mạng, tìm y thế mạng thì cả hai đều vui, y có thể sống, người thuê cũng không cần chết, chỉ phải bệnh tật một tháng mà thôi.
Nhưng y khai trương gần nửa năm cũng chỉ kiếm được ba mối.
Nguyên nhân khá phức tạp.
Đầu tiên Tạ Ấn Tuyết không phải thầy trừ tà, đến cả cách trừ tà cũng do y học sơ, vốn không có tên tuổi trong giới, cho nên không ai tìm Tạ Ấn Tuyết nhờ trừ tà, thứ hai trong số ba mối làm ăn y vất vả lắm mới có được, có một mối đã tan vỡ… Bởi vì gã khách kia thấy Tạ Ấn Tuyết rất đẹp, lại còn dịu dàng săn sóc, không có chút dáng vẻ nào của thầy pháp cao tay, chỉ đi làm "vịt" lừa tiền.
Mối làm ăn thành công duy nhất vẫn phải nhờ người quen đảm bảo mới được, lại vì Tạ Ấn Tuyết giải quyết một cách dễ dàng nên vị khách kia còn nghĩ mình bị lừa.
Trời đất chứng giám, nếu để người khác giải quyết sự kiện đó chắc chắn phải đổ máu, trước sinh nhật hai mươi tuổi, Tạ Ấn Tuyết hiếm khi cảm thấy giỏi cũng là một loại buồn phiền.
Vì thế để đảm bảo làm ăn suôn sẻ, Tạ Ấn Tuyết đã nhận được một bài học quyết định phải tỏ ra thần bí đối với "khách" sau khi tham gia trò chơi – dù sao cũng có vết xe đổ cả.
Bây giờ cúi đầu nhìn những người bị mình và Liễu Bất Hoa dọa cho sững sờ, Tạ Ấn Tuyết rất hài lòng, y nghĩ khí chất thần bí của cao nhân lúc này hẳn đã dùng đúng chỗ.
Dù từ trước tới nay Tạ Ấn Tuyết đều cho rằng mình là cao nhân nhưng y lại không lạnh lùng kiêu căng, ngược lại còn hiền lành dễ gần, chẳng qua y thể hiện quá gần gũi khiến mọi người không dám tin vào bản lĩnh của y.
Vẻ mặt Tạ Ấn Tuyết dịu đi, độ cong khóe môi chưa từng thay đổi, ý cười lại không thấu tới mắt, dịu giọng tự giới thiệu: "Tại hạ là Tạ Ấn Tuyết."
Nhóm người nhìn y không nói gì.
Sau một hồi im lặng, Vệ Đao mới dè dặt nói: "Tôi là Vệ Đao."
Vệ Đao cất tiếng như một tín hiệu, những người khác tiếp lời Vệ Đao, nhao nhao tiến hành tự giới thiệu, Liễu Bất Hoa đứng cạnh Tạ Ấn Tuyết là người cuối cùng lên tiếng.
Tạ Ấn Tuyết nghe một lần đã nhớ hết tất cả tên và vẻ ngoài của mọi người ở đây, y liếc nhìn họ, cụp mắt khẽ nhấp một miếng trà.
Vệ Đao vẫn chưa đoán ra thân phận của Tạ Ấn Tuyết, hắn thấy y không nói gì, dường như không có ý định dẫn dắt bèn chủ động đứng ra: "Thời gian gấp gáp, nếu mọi người đã quen biết nhau, vậy tiếp theo chúng ta chia phòng đi, mọi người cất đồ đạc của mình rồi thì tranh thủ đi tìm nguyên liệu nấu ăn."
Tứ hợp viện ba lối này có tổng cộng sáu phòng, nói là chia phòng nhưng thực ra đều là người quen nhau ở với nhau. Cũng như Vệ Đao chắc chắn sẽ không tách khỏi đồng đội Kỷ Đào, Khâu Vũ Hành, bọn họ ở phòng phía đông, người phụ nữ áo đỏ tên Hạ Đóa Nhất đi đến sương phòng bên trái với một người đàn ông kiệm lời tên Đới Nguyệt, rõ ràng mấy người họ không phải người chơi lần đầu tiên tham gia.
Mà người mới ù ù cạc cạc thì chọn đồng đội vừa ý chen chúc lẫn nhau, Lã Sóc mang theo bồn cầu ở cạnh phòng phía đông với người lái xe Tiêu Tư Vũ, phụ nữ trung niên tên Cao Xảo chen chúc với bốn nữ sinh trong ký túc xá tại dãy nhà sau.
Về chuyện Tạ Ấn Tuyết ở phòng chính, từ lúc thấy người hầu chuyển ấm trà vào phòng giúp y thì mọi người đều đã biết, đồng thời không ai phản đối. Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là Liễu Bất Hoa mặc trường bào xanh đen đứng sau lưng Tạ Ấn Tuyết lại không ở chung phòng y – Liễu Bất Hoa ở một mình bên cạnh phòng phía tây.
Nếu sắp xếp phòng làm bất ngờ, vậy hành vi tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn trong tứ hợp viện cùng mọi người của Tạ Ấn Tuyết càng khiến bọn họ ngạc nhiên.
Bởi vì điều này chứng minh Tạ Ấn Tuyết cũng là người tham gia như bọn họ.
Lã Sóc có thể xem như nghé con mới đẻ không sợ cọp, cũng có thể là nghĩ đến hình ảnh Tạ Ấn Tuyết cười với cậu ta, cả gan tiến đến bên cạnh Tạ Ấn Tuyết, cà lăm hỏi y: "… Anh Tạ này, anh cũng là người tham gia trò chơi ư?"
Tạ Ấn Tuyết nhẹ giọng trả lời cậu ta: "Đúng vậy."
Lã Sóc đã sớm đoán ra đáp án này, vả lại nếu Tạ Ấn Tuyết không phải người tham gia thì chắc sẽ không nói thẳng như thế, Lã Sóc tò mò: "Vậy vì sao anh lại được ở phòng chính vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!