Tất nhiên không thể giết trực tiếp, nhưng trong "Khóa trường sinh" có rất nhiều cơ hội có thể khiến người khác "chết ngoài ý muốn", cho nên đa phần nhóm người chơi lão luyện đến vì trường sinh, rành rẽ quy tắc của Khóa trường sinh đều sẽ đảm bảo sự tồn tại của mình dưới tiền đề… cố gắng giải quyết đối thủ.
Nghĩ đến đây, Tạ Ấn Tuyết bỗng nghe thấy tiếng gầm quái dị, y cất kiếm laser đi, ngẩng đầu nhìn lên phía trước nói: "Hình như nó tới rồi."
"Đúng thế."
Bộ Cửu Chiếu cầm súng, đè ngón trỏ giữ cò, nhìn bóng đen xuất hiện bên suối phun nước cạn khô: "Nó tới."
Vừa dứt lời, bóng mờ vừa như mây đen vừa như bùn loãng tụ lại chợt vọt lên lao tới chỗ Tạ Ấn Tuyết, đồng thời hoàn toàn lộ ra trước mặt họ: Cơ thể nó gầy gò khô quắt, tay chân mọc vuốt dài sắc nhọn, cái đầu to nặng nhưng lại rất nhanh, nó đi tới đâu, dù là đá, thủy tinh, giấy hoặc cỏ dại, chỉ cần bị nhìn thấy, cầm lấy được đều sẽ bị nó cho vào bụng.
Nhưng dường như cổ họng nó rất hẹp, dù đẩy hết "đồ ăn" vào miệng nhai cắn cỡ nào vẫn rất khó nuốt, thậm chí người ta có thể thấy số "đồ ăn" kia trôi trong cổ họng nhăn nheo thế nào, khiến làn da căng ra như muốn nổ tung, thế nhưng nó không thể chống lại cơn đói trong bụng, chỉ có thể ăn một cách đau đớn, mãi tới khi bụng to như núi mới hơi dừng lại, đứng đờ ra nôn hết thức ăn vừa nuốt, trở lại hình dáng gầy trơ xương.
Đây chính là ngạ quỷ Pishacha.
Nó phải chịu đựng nỗi đau đồ ăn trôi qua cổ họng lớn bằng lỗ kim, ăn tất cả những thứ mình nhìn thấy nhưng không thể lấp đầy cái bụng rỗng, vĩnh viễn chịu cơn tra tấn của đói khát.
Âm thanh Tạ Ấn Tuyết nghe thấy chính là tiếng nôn của nó.
Con Pishacha xuất hiện trong công viên bỏ hoang vừa nôn hết đồ ăn trong bụng ra nhưng không bị suy yếu, vì nó nôn "đồ ăn" trước đó ra để ăn thứ ngon hơn —— Ví dụ tay người để trong bình thủy tinh.
"Kréccccc…"
Đôi mắt đỏ ngầu của Pishacha nhìn chằm chằm bình thủy tinh trên suối phun, phát ra tiếng rít dài, lập tức cong lưng, há to miệng lao tới cánh tay như thú dữ vồ mồi, chỉ trong chớp mắt đã tới bên suối phun.
Chỉ tiếc giây tiếp theo, đầu nó bị khẩu súng trong tay Bộ Cửu Chiếu bắn nát.
Cùng lúc đó, cơ thể Bộ Cửu Chiếu giơ súng máy cũng thay đổi, nhưng Tạ Ấn Tuyết thấy hình dáng hắn không giống Pishacha, tuy đều mọc vuốt nhọn, lông như mây đen, thế nhưng tay chân hóa thú của Bộ Cửu Chiếu vừa to vừa vạm vỡ, khác hẳn Pishacha phải chịu đói khát nên gầy khô.
Y cũng nói thẳng: "Tôi thấy anh không giống Pishacha."
Bộ Cửu Chiếu thản nhiên: "Tôi là Kama, tất nhiên không giống rồi."
"Vậy à?" Tạ Ấn Tuyết không tỏ ý kiến: "Chắc đều xấu như nhau."
Bộ Cửu Chiếu: "…"
Tạ Ấn Tuyết không dò hỏi chuyện này quá nhiều, chờ Bộ Cửu Chiếu trở lại hình người, y liền bước đến bên xác Pishacha, Bộ Cửu Chiếu cũng cất súng đi theo y.
Khoảng cách không quá dài, chưa tới một phút họ đã tới cạnh suối.
Tạ Ấn Tuyết vung kiếm điện, mũi kiếm chĩa xuống đất, khi quan sát Pishacha thì khẽ nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Tốc độ của nó quá nhanh."
Bộ Cửu Chiếu nhướng mày, khó hiểu hỏi: "Ảnh hưởng tới chúng ta không?"
Bàn về tốc độ, dù Pishacha nhanh tới đâu cũng không bằng con quái vật do đám khách tụ lại trên Hel"s Dream, mấy thứ đó y còn chưa thèm để vào mắt, sao Pishacha có thể khiến y quan tâm?
"Không ảnh hưởng tới chúng ta." Tạ Ấn Tuyết lắc đầu: "Nhưng người khác thì có."
Pishacha nhanh như vậy, nếu không phải là tay thiện xạ sẽ rất khó một phát ăn ngay. Tuy bắn nhiều lần khiến Pishacha mất sức chiến đấu rồi bắn chết cũng có thể giết, nhưng Kurt đã từng nhấn mạnh: Phần bị súng bắn trúng không thể chế tạo vaccine.
Điều này sẽ dẫn đến kết quả cực kỳ xui xẻo: Pishacha bị g**t ch*t, nhưng cả cơ thể đều bị súng bắn trúng, không dùng được chi thịt nào.
Vì vậy Tạ Ấn Tuyết không cắt chân tay Pishacha ngay mà quay lại nói với Bộ Cửu Chiếu: "Chúng ta săn thêm con nữa được không?"
Dù không có Bộ Cửu Chiếu, Tạ Ấn Tuyết vẫn có thể dễ dàng g**t ch*t Pishacha, chẳng qua tiền đề để "giết" là có con mồi hay không.
Nếu có thể không ngừng săn giết Pishacha, vậy phó bản này quá đơn giản.
Vì trong tình huống như vậy, chỉ cần có một người có khả năng ngắm bắn chuẩn là có thể giữ lại toàn bộ tính mạng người chơi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!