Chỉ vài nét bút nguệch ngoạc nhưng lại khắc họa nên những hình ảnh sống động đến rợn người.
Bức tranh thứ nhất là một con mèo treo cổ lủng lẳng trên sợi dây thừng.
Bức tranh thứ hai là hai con mắt nằm lăn lóc giữa vũng máu.
Bức tranh thứ ba là mười ngón tay đứt lìa, rơi vãi khắp nơi.
Bức tranh thứ tư là một người phụ nữ uống cạn độc dược, ruột gan bị huỷ hoại.
Bức tranh thứ năm là gương mặt bị lóc thịt đến biến dạng.
Bức tranh thứ sáu là kẻ chiến thắng che miệng cười khẽ.
Đúng lúc Quyển Quyển định lật sang trang tiếp theo, một âm thanh bỗng vang lên sau lưng.
"Tí tách."
Màn đêm quá tĩnh lặng khiến âm thanh ấy trở nên vô cùng rõ ràng.
"Tí tách... tí tách... tí tách..."
Có thứ gì đó đang nhỏ nước.
Cô ngẩng đầu lên, vươn tay vặn nắm cửa. Đẩy vài lần không mở được, cô đổi tay kéo ngược lại, cánh cửa cuối cùng cũng mở ra.
Một con mèo đen treo ngay trước cửa, đôi mắt xanh biếc trừng trừng nhìn cô.
"Rầm!"
Cảm giác mất trọng lực ập đến, gáy cô đập mạnh xuống đất.
Tầm nhìn lập tức trở nên mơ hồ.
Lần nữa mở mắt ra, cô đã nằm trên giường mình. Dưới đầu là chiếc gối quen thuộc, trên người đắp chiếc chăn quen thuộc, căn phòng thoang thoảng mùi hương quen thuộc, nhưng hình ảnh con mèo vẫn dai dẳng ám ảnh trước mắt cô.
Một sợi dây lưng màu đỏ của phụ nữ treo con mèo đen ngay dưới khung cửa, khiến nó đong đưa nhẹ nhàng, cái đuôi rũ xuống.
Nó mở to mắt, há miệng như muốn phát ra tiếng kêu ai oán từ trong cổ họng.
Nhưng chiếc dây lưng thít quá chặt, khiến nó chẳng thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Chỉ có nước, từng giọt... từng giọt... từng giọt, chảy dọc theo đầu ngọn đuôi của nó, nhỏ xuống nền nhà, rỉ qua khe cửa...
Thừa dịp kẻ sát nhân đang ngủ say, cô tạm thời thế chỗ thân thể ấy.
"Meo"
Ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên tiếng mèo kêu.
Quyển Quyển lập tức kéo chăn trùm kín đầu, xoay người sang hướng khác, tiếp tục ngủ. Một lát sau, từ trong chăn truyền ra tiếng lẩm bẩm khe khẽ: "A Di Đà Phật, Chúa Trời, Quan Âm, Phật tổ, Thích ca mâu ni phù hộ..."
Đêm dài chậm rãi trôi qua.
Bên ngoài, ánh mặt trời rực rỡ len qua khe rèm, chiếu lên chiếc tủ đầu giường. Điện thoại rung liên hồi, không ngừng reo lên.
Một bàn tay từ trong chăn thò ra, chụp lấy điện thoại rồi lập tức rụt lại.
Nhìn rõ thời gian trên màn hình, Quyển Quyển tóc tai rối bù bật dậy. Cô lao xuống giường, nhanh chóng đánh răng rửa mặt, sau đó tháo dây chun đang ngậm trên môi xuống, túm hết đống tóc xoăn sau gáy, buộc thành một chiếc đuôi ngựa đơn giản.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!