Chương 26: Chiếc xe biến mất

Ngày 23 tháng 10, thứ Sáu.

Xe từ khu nghỉ dưỡng đến đón họ. Quyển Quyển xách theo một chiếc túi du lịch to, Tiểu Đao thuận tay nhận lấy, đợi cả hai yên vị rồi thì đưa lại cho cô, tiện thể hỏi: "Bên trong có gì thế?"

Tiểu Đao hỏi: "Có vị cơm chiên trứng không?"

Xem ra chuyện ăn uống, cả đời này hai người họ cũng chẳng thể tìm được tiếng nói chung.

Qua khe hở của chiếc túi, có thể thấy một chiếc gối kê đầu bằng vỏ kiều mạch.

"Tôi chỉ quen ngủ với mùi kiều mạch." Quyển Quyển thản nhiên kéo khóa lên, nói vu vơ: "Không có cái gối này, tôi đi đâu cũng không ngủ được."

Thật ra, quan trọng không phải cái gối mà là thứ được giấu bên trong nó.

Kể từ lần trước khi hai người hoán đổi cơ thể, rồi ngay trong ngày lại đổi về như cũ, Quyển Quyển đã làm một việc: cô quay về quê, tìm lại chiếc gối kiều mạch từ hồi bé, nhét tất cả ảnh chụp của Tiểu Đao mà mình thu thập được vào trong đó.

Sau đó, Tiểu Đao không có lấy một ngày yên ổn.

Cứ cách vài hôm, sáng sớm tỉnh dậy, anh lại phát hiện mình biến thành con gái.

Rồi tên đàn ông cao to từ phòng bên lao sang, vừa khóc vừa gào: "Sao anh lại chui vào người tôi nữa rồi! Tôi mặc kệ, anh phải chịu trách nhiệm! Mau mặc quần áo vào rồi đi làm hộ tôi đi!"

Tại công ty của Quyển Quyển, Tiểu Đao vừa thay cô làm việc, vừa chìm trong suy tư sâu sắc.

Rốt cuộc là sai ở đâu?

Rốt cuộc vấn đề nằm ở bước nào?

Là Quyển Quyển có vấn đề, hay là chính anh có vấn đề?

Chẳng lẽ đúng như cô nói, anh có một năng lực đặc biệt?

Không, biến thành Hùng Quyển Quyển thì tính là năng lực đặc biệt gì chứ? Đây rõ ràng là bệnh! Là bệnh thì phải chữa!

Trầy trật hơn nửa tháng, cuối cùng cũng đến ngày đi du lịch.

Quyển Quyển vừa đặt túi xuống, bên cạnh đã có một cánh tay vươn ra, vòng qua cổ, kéo cô vào lòng. Cô quay đầu thì thấy Tiểu Đao đang tựa cằm lên đầu mình, một tay ôm lấy cô, tay còn lại giơ điện thoại lên: "Nào, cười đi."

"Cười cái đầu anh!" Quyển Quyển giãy ra.

"Giúp tôi chút đi, Quyển Quyển." Làm con gái quá lâu, tâm trạng Tiểu Đao cực kỳ tệ, giọng nói cũng u ám: "Cặp đôi với nhau mà đến một bức ảnh chung cũng không có thì còn ra gì, nào, say cheese."

Tách!

Cả hai cùng nhìn vào bức ảnh trong điện thoại.

Nhìn kiểu gì cũng giống một cặp sát nhân b**n th**, nếu có một cái xác dưới chân họ nữa thì chắc chắn ai thấy cũng muốn bắn chết ngay lập tức.

Tiểu Đao không nói không rằng, lặng lẽ xóa luôn bức ảnh.

Lúc này, các cặp đôi khác cũng lần lượt lên xe.

Có người tự tìm chỗ ngồi, nhưng có một cặp vừa bước lên đã cãi nhau với tài xế.

"Chẳng phải bảo là xe riêng đưa đón sao?" Cặp đôi ăn mặc thời thượng tức giận chất vấn: "Sao tự dưng lại thành xe buýt thế này?"

"Tôi biết đâu được? Đây là sắp xếp của công ty mà!" Tài xế là một người đàn ông đeo khẩu trang trắng, chỉ lộ ra đôi mắt, trông cũng chẳng phải người dễ tính gì.

"Chúng tôi mặc kệ, bây giờ hoặc đổi xe, hoặc hoàn tiền!" Lửa giận của cặp đôi kia cũng bị châm lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!