Chương 25: Quan hệ nam nữ

Tiểu Đao là người đã kinh qua bao việc, dù trong lòng có chút hoảng nhưng mặt vẫn bình tĩnh như không, thản nhiên đáp: "À, hôm qua anh ấy uống say, về đến nhà thì đi nhầm phòng. Cháu gọi thế nào cũng không tỉnh, đành phải đổi phòng cho anh ấy ngủ."

Mẹ Tiểu Đao "ồ" một tiếng: "Vậy à, vậy thì làm phiền cháu rồi. Mà này, cháu ăn sáng chưa? Nếu chưa thì ăn cùng bác đi."

Tiểu Đao trầm mặc vài giây, chậm rãi lên tiếng: "Không phải bác mua cho Tiểu Đao sao?"

"Nó là đàn ông, không ăn sáng cũng chẳng chết được, cháu đừng lo cho nó." Mẹ Tiểu Đao thân thiết khoác tay anh, kéo thẳng về phía phòng con trai mình.

Đây là mẹ ruột à?

Tiểu Đao đờ đẫn đi theo sau đối phương, vào phòng rồi thì tự giác kéo ghế ra giúp bà. Sau đó, anh lấy sữa đậu nành và quẩy từ trong túi ra, còn ly cà phê duy nhất thì đặt trước mặt bà, mở nắp bỏ vào hai viên đường.

"Sao cháu biết bác thích uống cà phê buổi sáng?" Mẹ Tiểu Đao nhận lấy ly cà phê, có chút kinh ngạc nhìn anh.

Tiểu Đao hoàn hồn, trả lời: "Là Tiểu Đao nói với cháu."

"Nó ngay cả chuyện này cũng nói với cháu à?" Mẹ Tiểu Đao bật cười, vừa uống cà phê vừa ra hiệu cho Tiểu Đao ngồi xuống, sau đó quan sát anh từ trên xuống dưới.

Ánh mắt đó khiến toàn thân Tiểu Đao cảm thấy không được tự nhiên.

Nhưng so với những câu hỏi tiếp theo của bà, anh thà chịu đựng ánh mắt này còn hơn.

"Cháu quê ở đâu?"

"Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"

"Làm việc ở đâu?"

"Từ khi nào bắt đầu thuê nhà chung với Tiểu Đao?"

"Cháu thấy nó thế nào? Ngoại hình tạm ổn chứ? Dáng người cũng không tệ nhỉ? Cũng khá hữu dụng đúng không? Ý bác là, kiểu sửa máy tính, khuân vác gạo... nó đều giúp cháu làm rồi đúng không?"

Tiểu Đao khó khăn trả lời từng câu hỏi, vừa nói được một nửa thì cửa phòng đột ngột bị kéo ra.

"Anh ăn gan hùm mật gấu rồi à? Dám đánh tôi?" Quyển Quyển đứng ở cửa, một tay bóp cổ, tức giận trừng mắt nhìn Tiểu Đao. Cô vốn định lao vào cãi nhau với anh, ánh mắt bất giác rơi xuống người mẹ Tiểu Đao: "Ơ? Anh có khách à? Chào dì ạ!"

Mẹ Tiểu Đao: "..."

Tiểu Đao lập tức bật dậy, lao đến túm người kéo vào nhà vệ sinh. Mấy động tác liền mạch dứt khoát, từ xa chỉ nghe thấy một câu: "Anh ấy chưa tỉnh ngủ! Cháu giúp anh ấy tỉnh lại một chút!"

Sau đó là tiếng nước chảy ào ào.

Một lúc sau, hai người quay lại phòng, Quyển Quyển tóc tai ướt nhẹp, khóe miệng giật giật, cố gắng gọi một tiếng: "Mẹ."

Bữa sáng hôm ấy chẳng khác nào cực hình.

Sau khi ba người ngồi lại vào bàn, Tiểu Đao vừa uống một ngụm sữa đậu nành đã nghe mẹ mình chậm rãi nói: "Lần này mẹ tới, vốn định gọi con về nhà xem mắt."

"Phụt!" Tiểu Đao lập tức phun hết sữa đậu nành ra ngoài.

Ha ha, anh cũng có ngày này. Quyển Quyển cắn quẩy, hả hê nhìn anh. Nhưng chưa kịp nhai hết, mẹ Tiểu Đao đã quay sang cô, mỉm cười: "Nhưng giờ thì có vẻ không cần mẹ lo lắng nữa. Khi nào hai đứa đi đăng ký kết hôn?"

"Phụt!" Lần này đến lượt Quyển Quyển phun hết miếng quẩy trong miệng.

"Ăn từ từ thôi, chậm một chút nào." Mẹ Tiểu Đao đưa khăn giấy cho hai người. Quyển Quyển run rẩy nhận lấy, vừa lau miệng vừa nói: "Mẹ, nói thật với mẹ nhé. Con không xứng với Tiểu Đao đâu! Con vừa xấu xí, tính tình lại kỳ quặc! Ngoài hút thuốc ra thì chỉ biết ăn cơm chiên trứng! Con nghĩ con cưới cơm chiên trứng còn hợp hơn!"

Tiểu Đao lạnh lùng liếc cô một cái, sau đó quay sang mẹ: "Không, là cháu không xứng với anh Đao mới đúng. Ngoài ngực ra, cháu chẳng có ưu điểm nào hết."

"Xin lỗi, cách nói này tôi không thể chấp nhận được!" Quyển Quyển lập tức phản bác, không vui nhìn anh: "Cô thử soi gương đi, nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, xinh đẹp đến mức chim sa cá lặn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!