Có ai lại tự ra tay tàn độc với chính mình không?
Có lẽ trên đời này cũng có kiểu người nhẫn tâm như vậy nhưng chắc chắn không phải là Quyển Quyển.
Nhìn khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của mình trước mắt, Quyển Quyển cầm bàn phím trên tay nhưng không tài nào nỡ đập xuống được!
Ngược lại, người trước mặt cô sau khi nhìn cô chăm chú một lúc thì bất ngờ lao đến, nhấc chân đá vào phía sau đầu gối cô, ép cô quỳ xuống, sau đó vặn ngược hai tay cô ra sau lưng, lạnh lùng ra lệnh: "Đổi lại ngay."
Giọng điệu và thái độ này... Quyển Quyển nghiêng đầu, hơi không chắc chắn mà hỏi: "... Anh Đao?"
Khóe miệng đối phương giật giật một cái, miễn cưỡng ừ một tiếng.
Trong chớp mắt, Quyển Quyển cảm thấy trời đất quay cuồng, trong lòng dậy sóng, cô lẩm bẩm như mộng du: "Sao anh lại ở trong cơ thể tôi?"
"Tôi cũng muốn hỏi cô đây!" Tiểu Đao trầm giọng chất vấn: "Sao cô lại ở trong cơ thể tôi?"
Anh hỏi cô, nhưng cô biết hỏi ai bây giờ?
Hai người trợn mắt nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng, Quyển Quyển lên tiếng trước: "Anh Đao, anh thả tôi ra trước đi..."
"Không được." Tiểu Đao lạnh lùng đáp: "Cô đổi lại trước đã!"
"Nhưng tôi mắc tiểu." Quyển Quyển nói.
"..." Tiểu Đao.
"Anh nửa đêm nửa hôm không thèm gõ cửa, còn xoay nắm cửa suýt nữa bẻ gãy luôn, có biết đáng sợ lắm không?" Quyển Quyển thở dài: "Tôi còn tưởng ngoài cửa có ma, suýt nữa sợ tè ra quần luôn rồi!"
"..." Tiểu Đao.
"Nói chung là để tôi đi vệ sinh trước đã." Quyển Quyển nói: "Không thì lỡ nhịn quá mà hỏng hóc gì đó. Anh chịu trách nhiệm đấy?"
"..." Tiểu Đao cạn lời hồi lâu, cuối cùng đành phải buông tay. "Mau đi đi"
Nhưng vừa ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt trong gương, cô lập tức gào thét trong lòng: Bình tĩnh thế nào được!! Rốt cuộc là lỗi sai ở đâu? Sai lầm xuất hiện từ khâu nào?
Cô đã từng xuyên qua rất nhiều người, nam có, nữ có, già trẻ đủ cả. Mặc dù cũng gặp không ít chuyện ngoài ý muốn, nhưng chưa từng có chuyện nào điên rồ như hôm nay! Sao anh Đao lại chạy vào cơ thể cô được chứ?!
Liệu sau này có đổi lại được không?
Nghĩ đến đây, Quyển Quyển không khỏi rùng mình.
Ban đầu cô không có ý định đi vệ sinh thật, nhưng bị chính suy đoán của mình dọa sợ đến mức muốn đi luôn.
Thế nhưng, khi cô ngồi xuống bồn cầu, kéo quần xuống, cúi đầu nhìn xuống dưới. Quyển Quyển im lặng trong chốc lát, rồi bỗng nhiên nổi điên: "Cái này dùng thế nào đây?!!"
Cô ngồi một lát, đứng lên một lát, xoay quanh bồn cầu như kiến bò chảo nóng, đến khi bên ngoài vang lên giọng nói của Tiểu Đao: "Cô làm gì mà lâu thế?"
"Gặp chút vấn đề!" Quyển Quyển bực bội đáp.
Cửa nhà vệ sinh bị mở ra, Tiểu Đao liếc cô một cái, sau đó không nói một lời mà tiến lên, đưa tay xuống phía dưới định giúp.
"Anh muốn làm cái gì?!!" Quyển Quyển lập tức nổi đóa: "Đây là đôi tay băng thanh ngọc khiết của tôi đó! Sao anh có thể dùng tay tôi chạm vào thứ này chứ?!"
Tiểu Đao vẫn giữ nguyên nét mặt vô cảm: "Đàn ông với nhau, sợ gì?"
"..." Quyển Quyển.
Cô vẫn luôn nghĩ rằng Tiểu Đao là một người rất điềm tĩnh, hóa ra anh chỉ tỏ ra như vậy thôi. Thực tế, đầu óc anh cũng rối tung như cô, đến mức có thể thốt ra mấy câu như thế này...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!