Chương 23: Cảm giác không ổn

Do Tiểu Đao vừa mới tắm xong nên hơi nóng vẫn chưa tan hết, sương mù dày đặc bao phủ tầm mắt của Quyển Quyển. Trên sàn còn sót lại vài bọt xà phòng chưa được xả sạch.

Cô c** đ*, mở vòi sen, để mặc dòng nước ấm xối xuống cơ thể. Nhưng dù ôm chặt hai tay trước ngực, cô vẫn không sao cảm thấy ấm áp.

Trước đây, cô luôn không tin vào lời của Lâm Vĩnh Dạ.

Nhưng nếu anh ta nói đúng thì sao?

Nếu Lâm Cô Nương thực sự chỉ lắp một chiếc camera, vậy thì những cái khác là ai đặt?

Cố nén cơn ớn lạnh từ trong xương tủy, Quyển Quyển vẫn tỏ ra thong dong. Cô chậm rãi tắm rửa, thậm chí còn nghêu ngao hát. Sau ba lần gào thét bài "Pháp Hải, ngươi không hiểu tình yêu" thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ. Tiểu Đao nghiêm túc cảnh cáo: "Nếu cô còn tiếp tục gây náo loạn, tôi sẽ liều mạng với cô đấy."

Lúc này, Quyển Quyển mới chịu im lặng. Cô lau khô người, mặc đồ ngủ rồi quay về phòng. Sau đó, cô đắp mặt nạ, đặt album ảnh lên đùi, lật xem không ngừng, dường như có chút do dự nên cuối cùng chọn ra một chồng ảnh để trên giường.

Khi hết thời gian, cô ra ngoài rửa mặt, trở về bôi kem dưỡng rồi thuận tay tắt đèn.

Khoảnh khắc nhấn công tắc, một câu nói của Lâm Vĩnh Dạ bỗng vang lên trong tâm trí cô: "Mấy cái camera theo dõi này thực ra không có gì ghê gớm đâu. Thông thường, chúng cần có ánh sáng mới hoạt động tốt được. Nếu không, hình ảnh thu lại sẽ rất mờ. Đương nhiên, đó là loại bình dân. Còn loại đắt thì tôi chịu. Cô nhìn tôi kiểu gì vậy? Tôi cũng chỉ đọc được trên Baidu thôi mà! Tin tôi đi!

Oa oa oa oa!"

Ngón tay ấn xuống, căn phòng chìm vào bóng tối.

Vừa ngáp, Quyển Quyển vừa quay về giường. Những bức ảnh cô vừa chọn vẫn rải rác trên đó. Nhưng chúng không phải là thứ cô định dùng tối nay.

Cô chọn chúng để người khác xem.

Bức ảnh thực sự cô muốn dùng đã bị cô lén nhét dưới gối ngay khoảnh khắc Tiểu Đao gõ cửa gọi cô đi tắm.

Giờ là mười hai giờ rưỡi.

Biết đối phương là một cú đêm chính hiệu, cô nhét tai nghe vào, nghe nhạc suốt hai tiếng đồng hồ rồi mới tháo ra, nhắm mắt ngủ.

Kim đồng hồ trên tường chậm rãi dịch chuyển, ý thức của Quyển Quyển dần dần mơ hồ.

Rồi cô mở mắt ra trong một cơ thể khác.

Cô lật chăn, không nhịn được mà bật thốt một câu chửi thề.

Bao nhiêu lần nhập vào thân xác người khác, hôm nay là lần xấu hổ nhất.

"Mẹ nó! Thế mà lại là ngủ khỏa thân!"

May thay, đồ đạc đều để trên ghế bên giường nên không khó để tìm. Cô vội vã mặc q**n l*t, đang kéo quần dài lên thì một cơn gió thổi tung rèm cửa. Ánh sáng len qua khe hở, chiếu lên người cô, đồng thời phản chiếu bóng dáng trong chiếc gương treo trên tường đối diện.

Trong gương là hình bóng một người đàn ông.

Quần vừa kéo đến ngang hông, đường cong eo săn chắc. Khi k** kh** q**n, tay vô tình chạm vào cơ bụng, cứ tưởng nó sẽ cứng rắn như đá tảng trong truyền thuyết, nhưng khi chạm vào mới phát hiện đúng là rắn chắc, nhưng vẫn có độ đàn hồi.

Ánh sáng chợt lóe lên chiếu rọi mặt anh. Khuôn mặt vốn vừa sắc bén vừa tuấn mỹ, nay vì sự biến đổi trong cơ thể mà dường như đã mất đi nét lạnh lùng gai góc. Đường nét trở nên ôn hòa hơn, chỉ còn lại vẻ tuấn tú đến mê hoặc.

Ánh sáng vụt tắt, gió ngừng thổi.

Quay đầu nhìn căn phòng trước mặt, cô cảm thấy vừa quen thuộc, vừa xa lạ.

Đây là phòng của Tiểu Đao.

Cô không phải lần đầu tiên vào đây, nhưng những lần trước đều có Tiểu Đao ở trong. Điều đó khiến cô nghĩ rằng anh là một tên otaku ru rú trong nhà.

Lần này là lần đầu tiên cô đứng một mình trong căn phòng này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!