Chương 17: Luật sư bào chữa áo xanh

"Tôi giúp cô là vì Lý Thanh Vân đã trả tiền trước rồi." Tiểu Đao nhả một làn khói, vẻ mặt bình thản đến mức lạnh lùng: "Người có phải do cô giết hay không cũng không quan trọng, tôi đều sẽ đứng về phía cô, để cô trở thành người thừa kế hợp pháp của số tài sản này."

Ánh mắt anh vốn đã dữ tợn, lúc nói câu này lại càng giống một kẻ có tội ác tày trời.

Giống như một con quỷ sẵn sàng bán mạng vì tiền bạc.

Đây mới là bộ mặt thật của anh sao?

"Anh chắc chứ?" Cô nhìn thẳng vào mắt đối phương: "Dù thực sự người là do tôi giết, anh vẫn sẽ đứng về phía tôi?"

"Phải." Tiểu Đao dửng dưng đáp, giọng điệu cứng rắn, dứt khoát.

"Anh cũng vậy." Một giọng nam vang lên từ phía sau cô.

Trên chiếc sofa đỏ rực, bộ đồ ngủ lụa trắng muốt cùng mái tóc dài đen nhánh phản chiếu trong đôi mắt thâm trầm của trưởng nam nhà họ Lý.

Hắn nhìn cô, ánh mắt mê đắm, thần hồn điên đảo, giọng nói si mê đến cực điểm: "Anh cũng sẽ đứng về phía em."

"Luật sư giúp tôi là vì nguyên tắc nghề nghiệp." Quyển Quyển hỏi: "Còn anh thì vì cái gì?"

Trưởng nam nhà họ Lý dường như đã chờ câu hỏi này từ lâu. Hắn hít sâu một hơi, từng chữ từng chữ, chân thành tha thiết nói: "Vì tôi yêu em."

Lời vừa dứt, phía sau hắn, thi thể người cha vẫn ngồi ngay ngắn trên xe lăn. Ánh lửa trong lò sưởi hắt lên người ông, nhưng chẳng thể sưởi ấm cơ thể đã lạnh ngắt.

Người đàn ông đã mất đi sinh khí, cùng với ngọn lửa cuồng nhiệt trong mắt con trai ông, tạo thành một sự đối lập gay gắt.

Như một bức tranh sơn dầu với sắc màu tương phản rõ rệt khiến Quyển Quyển không khỏi rùng mình.

"Anh nên biết..." Cô bình tĩnh nhắc nhở hắn: "Tôi rất có thể chính là kẻ đã giết cha anh đấy."

"Dù tôi không phải hung thủ, cũng có thể là một kẻ lừa đảo. Giả vờ làm bảo mẫu tiếp cận cha anh, chờ đám con cái các người không có nhà, sau đó dùng thịt mỡ để vỗ béo ông ấy đến mức mất trí, cuối cùng lừa ông ấy ký vào hợp đồng chuyển nhượng tài sản."

"Tôi có thể làm vậy với cha anh, thì cũng có thể làm vậy với chính anh. Anh không sợ sao?"

"Không sợ." Trưởng nam nhà họ Lý chẳng thèm để tâm đến lời cảnh báo, thậm chí còn dịu dàng cười với cô.

"Anh không cần nhà cũng chẳng cần tiền, em muốn gì anh đều có thể cho em."

Tên này sao không đi đăng ký thi đấu giải "Những cách chết sáng tạo" đi chứ? Hắn nhất định có thể giành chức quán quân đấy!

Nhưng tên này hoàn toàn không nhận ra ánh mắt phức tạp của cô, vẫn đắm chìm trong si mê và tình yêu của chính mình, tiếp tục lải nhải: "Ngoài nhà và tiền, anh còn có thể cho em nhiều thứ hơn nữa. Em muốn gì? Giày, túi xách, trang sức đá quý, anh đều mua cho em."

"Hiện tại tôi chỉ cần anh làm một việc thôi." Quyển Quyển nở nụ cười hiền lành với hắn: "Ngậm miệng lại được không?"

Nói xong, cô thẳng thừng quay đi, không thèm để ý đến hắn nữa mà trò chuyện với Tiểu Đao.

Từ lúc nãy đến giờ, Tiểu Đao vẫn dựa vào kệ sách, không ngừng gọi điện thoại. Tuy nhiên, từng tiếng tút tút vang lên, đầu dây bên kia mãi không có ai nghe máy.

"Luật sư tiên sinh." Quyển Quyển tò mò hỏi: "Anh gọi cho ai thế?"

"Bạn cùng phòng của tôi." Tiểu Đao vẫn không ngẩng đầu, thản nhiên nói: "Gọi cô ấy dậy ăn khuya."

Chẳng phải là cô sao?

Dừng lại đi, nghiệt súc! Quyển Quyển gào thét trong lòng.

Phải biết rằng, vào thời điểm này, cơ thể cô chẳng khác gì một người thực vật, có gào lên thế nào cũng không tỉnh lại được.

Vấn đề là, dù có đánh thức cô không nổi thì lại có thể đánh thức cha mẹ đang ngủ ngay phòng bên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!