Kho chứa hàng?
Lâm Xuân tìm kiếm trên giao diện hệ thống thì thấy có mục [Kho hàng] ở ngay bên cạnh phần [Cá nhân].
Cô mở ra, một mái tóc dài bồng bềnh đang nằm lặng yên trong chiếc hộp đầu tiên của kho hàng.
Mái tóc của Sadako, là con ma nữ trong The Ring hả? Nghe tên thôi đã thấy hết hồn rồi.
Lâm Xuân ấn vào mặt hàng, phần mô tả sản phẩm đã hiện ra.
Tên: Mái tóc của Sadako.
Hướng dẫn sử dụng: Khi bị lạc mà đội tóc lên thì có thể bò ra ngoài TV bất cứ lúc nào, tuy nhiên, bạn không thể biết được đó là TV của ai, đây thật sự là món đồ cần thiết cho các chuyến du lịch.
Lưu ý: Vì Sadako rất mê trai đẹp nên người dùng có cơ hội được gặp anh đẹp trai khi bò ra ngoài TV, đúng là một điều tuyệt vời, cảm ơn Sadako!
Tôi lại cảm ơn quá cơ!
Rác rưởi gì không biết, ai muốn bò ra khỏi TV hả, nghĩ thôi đã thấy sợ rồi?
"Nghiêm túc hả? Lúc lạc đường thì trèo ra ngoài TV? Giờ có điện thoại rồi thì ai mà lạc được.
Mà tính xa hơn đi, dù bị lạc đường thật nhưng nếu tôi bò ra ngoài TV nhà người ta thì sẽ có chuyện gì xảy ra, dọa chết người đấy chứ còn gì nữa? Với lại, tôi đi lạc thì có phải tội tình gì đâu, còn cái chuyện bò ra ngoài TV thì mới khiến tính chất sự việc thay đổi, tự ý xông vào nhà dân sẽ bị cảnh sát bắt đấy." Cả một đống sạn thế này thì ai cũng phải chửi thôi.
"Cửa hàng chỉ phụ trách bán sản phẩm, còn sử dụng thế nào thì xin mời vật chủ tự quyết định." Hệ thống lạnh lùng nói.
"Thế xin hỏi, tất cả các sản phẩm đang được làm mờ trong cửa hàng cũng y chang nhau chứ gì.
Vậy thì tôi không mua nữa, phí điểm công đức của tôi ra.
Giữ điểm công đức để cho hệ thống vận hành chả ngon hơn à?" Mà quan trọng nhất là lần này được giảm giá nên bốc thăm chỉ mất có 10 điểm công đức chứ lần sau mua là phải tiêu 99 điểm lận.
Tận 99 điểm đó, cô phải làm việc quần quật hơn một tuần thì mới tích được bằng đấy điểm.
"Muốn biết sản phẩm như thế nào thì hãy mua hàng." Hệ thống trả lời.
– Vì cái thái độ phục vụ của cậu nên tôi không mua đâu.
Lâm Xuân vươn tay định lấy mái tóc ra khỏi kho hàng, lát sau, mái tóc giả màu đen mềm như nhung đã xuất hiện trong tay cô.
Lấy ra được thật hả? Như kiểu mình lấy đồ trong túi xách vậy, vừa cầm vào đã lôi ra luôn.
Mặc dù Lâm Xuân cứ chê bai nhưng cô vẫn đang tò mò về sản phẩm của hệ thống.
"Chất tóc đẹp đấy." Lâm Xuân trầm trồ khi cảm nhận được sự óng mượt của mái tóc giả, nó mềm mượt như những mái tóc được chèn thêm hiệu ứng trong quảng cáo dầu gội đầu vậy.
"Đội lên thì có thể bò ra ngoài TV thật à?" Hồi bé ai mà chẳng ước có được siêu năng lực? Dù ấy là năng lực trèo ra khỏi TV cực kì kinh dị thì cũng là siêu năng lực rồi.
Không thì cứ đội thử, để mình xem có chuyện gì xảy ra, xem có xuất hiện trong TV không.
Lâm Xuân không thể dằn được sự tò mò của mình, cô vừa nghĩ đã làm ngay, giơ tay lên, đội tóc giả lên đầu.
Giống như việc nhân vật đeo phụ kiện trong escape room, nhưng giờ cô không cần động tay gì hết, mái tóc của Sadako để chỉnh đâu ra đấy rồi, gắn chặt vào đầu như thể tóc thật của cô vậy.
Đúng lúc ấy, một con đường tăm tối ẩn hiện chút ánh sáng bỗng hiện ra trước mắt cô, dường như cái lối đi này có sức hấp dẫn nào đó khiến người ta muốn bước vào.
Lâm Xuân đứng lên, mái tóc xõa xuống, trải dài xuống đến mắt cá chân cô.
"Tiểu Xuân?" Một giọng nói ngờ ngợ vang lên sau lưng cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!