Bảo vệ của trung tâm thương mại đến để kiểm tra tình hình, Giải Tinh Vũ ra mặt giải thích đôi câu, bảo vệ thấy không có chuyện gì nên cũng không làm khó, cho cả ba ra về.
"Tao đi lấy xe." Giải Tinh Vũ bảo mọi người đứng chờ ngoài đường, còn anh đi một mình ra bãi đỗ lái xe lại đây.
Trần Sơ cúi đầu nhắn tin, thông báo cho người của cục thi hành án lát nữa đến trụ sở chính tiếp nhận con yêu chiêu hồn.
Lúc đang gõ dở thì anh bỗng cảm giác có bàn tay đang kéo nhẹ áo anh.
Anh ngoảnh lại, thấy cô gái đang nhìn mình với đôi mắt to tròn linh lợi, cô chỉ tay vào tiệm trà sữa gần đó: "Em đi mua trà sữa được không?"
Trần Sơ ngẩn ra, không hiểu sao cô muốn uống trà sữa mà còn phải hỏi anh, nhưng anh vẫn gật đầu: "Tất nhiên rồi."
"Cảm ơn anh." Lâm Xuân cười tươi rói, nhấc đuôi váy phù thủy lên rồi chạy một mạch ra tiệm trà.
Đi được nửa đường thì sực nhớ ra gì đó, xoay người lại rồi hét lên: "Anh có muốn uống không?"
Trần Sơ mỉm cười lắc đầu, bấy giờ Lâm Xuân mới quay đi chạy đến tiệm trà.
Khi Giải Tinh Vũ lái xe đến thì thấy bị thiếu mất một người nên tò mò hỏi: "Sadako đâu?"
"Đi mua trà sữa rồi." Hôm nay trung tâm thương mại tổ chức sự kiện, đã thế còn là cuối tuần nên dòng người đông nghịt, tiệm trà sữa làm ăn khấm khá, giờ Lâm Xuân vẫn đang phải xếp hàng.
"Nếu tao nhớ không nhầm thì vừa nãy con bé suýt nữa bị yêu chiêu hồn hút hết sức sống cơ mà, giờ mới khỏe lên tí mà đã có tâm trạng uống trà sữa rồi à?" Giải Tinh Vũ cà khịa.
Trần Sơ vẫn nhớ cô từng nói rằng mình không chết là được, mỉm cười: "Tâm trạng ổn lắm."
Bấy giờ Lâm Xuân đã mua được trà sữa, thấy Giải Tinh Vũ đã lái xe đến thì vội vàng cầm ly chạy qua: "Ok, đi được rồi."
Mọi người lên xe rời đi, Giải Tinh Vũ lái xe, Lâm Xuân ngồi ghế phụ, Trần Sơ ngồi đằng sau áp giải con yêu chiều hôn.
Trên đường đi, Lâm Xuân chưa uống trà ngay mà mở máy lên chụp ảnh ly trà rồi đăng lên tường nhà mình.
"Giờ uống trà sữa mà cũng phải đăng lên mạng à?" Giải Tinh Vũ hỏi, chỉ là một ly trà sữa bình thường chứ chả phải thứ gì hiếm lạ.
"Ly trà này không giống bình thường." Lâm Xuân vừa ghi caption vừa trả lời anh.
– Có gì khác?
"Em mua ly này bằng tiền quẻ đầu tiên của em đấy." Tất cả mọi thứ trên đời, chỉ cần là lần đầu tiên thì đều đáng được khắc ghi.
"Tiền quẻ?" Giải Tinh Vũ không hiểu, đang định hỏi lại thì sau xe bỗng vang "Ầm" lên, anh nhìn qua gương chiếu hậu, không nhịn được phải buột tiếng chửi thề.
– Đcm.
Lâm Xuân cũng hoảng, suýt nữa thì làm rơi cốc trà.
Nhưng Trần Sơ ngồi gần nhất thì vẫn bình tĩnh như thể anh đã biết trước được điều này.
"Sao… sao cô lại biến thành thế này?" Lâm Xuân lắp ba lắp bắp, chỉ vào ả loli xinh xắn bỗng biến thành con yêu chiêu hồn ục ịch nặng 150 cân.
Nếu như không biết trong xe chỉ có mấy người bọn cô thì cô cũng không dám tin.
"AAAAAA…" Dường như bấy giờ yêu chiêu hồn mới nhận ra, hoảng loạn che mặt lại, thét ầm lên: "Đừng nhìn tôi, đừng nhìn tôi."
"Che cái gì mà che, cô che được cái cơ thể đồ sộ của mình à?" Giải Tinh Vũ móc mỉa, loli hóa thành khủng long bất ngờ quá nên anh bị tổn thương sâu sắc.
"Chuyện gì xảy ra thế?" Lâm Xuân nhìn Trần Sơ, cô vô thức nghĩ rằng anh sẽ biết điều này.
"Năng lực của yêu chiều hôn là ăn cắp sự sống của con người rồi chuyển hóa thành một sức mạnh nào đó, để đạt được ước muốn của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!