Chương 15: Hóa Trang Thành Phù Thủy

"Thông báo phỏng vấn!" Lâm Xuân khẽ hô lên.

"Thông báo phỏng vấn? Thế thì đọc luôn đi." Tống Nhiễm Nhiễm cũng vui theo, hơn ai hết, cô hiểu suốt mấy tháng nay, Lâm Xuân đã vất vả tìm việc đến nhường nào.

"Ừ." Lâm Xuân không đợi được phải mở email ngay.

Chào bạn Lâm Xuân.

Mời bạn đến công ty chúng tôi phỏng vấn vào lúc 10 giờ sáng thứ hai tuần sau cho vị trí kế toán, chịu trách nhiệm tính tiền lương cho nhân viên.

Lương tháng hai mươi nghìn tệ, công việc thành thơi, được nhiều quyền lợi.

Địa chỉ công ty: Số 106 đường Xuân Phong, quận Quang Hoa, thành phố Tấn.

Chi nhánh thứ sáu của Tấn Thành Special Office Co., Ltd.

(Doanh nghiệp nhà nước).

Ngày XX tháng XX năm XXXX.

Tôi đính kèm một số quyền lợi của công ty chúng tôi để bạn tham khảo: Được nghỉ hai ngày cuối tuần, công việc linh hoạt, không cần chấm công (Không có việc gì thì không đến cũng được). Được đóng bảo hiểm xã hội + bảo hiểm thương mại + bảo hiểm y tế (Chỉ cần bạn bị ốm thì công ty sẽ thanh toán cho bạn)Trợ cấp tiền nhà, tiền xe, tiền ăn,… (Chỉ có bạn không nghĩ ra được thêm các khoản trợ cấp chứ cái gì công ty cũng trợ cấp được)Thưởng năm mới, thưởng sinh nhật, thưởng kết hôn,… (Chỉ cần bạn có tin vui thì công ty sẽ có tiền thưởng)Lương cuối năm mười sáu nghìn tệ (Chưa bao gồm các khoản tiền thưởng)Mỗi năm sẽ được du lịch nước ngoài ít nhất một lần (Nếu bạn thích thì đi mấy lần cũng được)Sau khi đọc xong nội dung email, cả hai rơi vào lặng im.

Mãi sau, Tống Nhiễm Nhiễm mới cất lời: "Bây giờ doanh nghiệp nhà nước có quyền lợi xịn thế rồi cơ à?"

"Nhân viên kế toán, lương một tháng 20 nghìn tệ, chỉ cần ngồi tính tiền lương cho nhân viên, công ty nào trả lương như thế này?" Lâm Xuân hỏi.

"Công ty anh tớ?" Tống Nhiễm Nhiễm trả lời.

"… Em sai rồi, em quên mất chị còn có anh trai." Lâm Xuân chịu thua.

Tống Nhiễm Nhiễm chớp mắt đầy đắc ý.

"Anh cậu sẽ trả lương như thế này nhưng đây có phải công ty của anh cậu đây.

Với cả, cậu đọc quyền lợi bên dưới với mấy cái trong ngoặc đơn rồi đấy, công ty tử tế mà viết ra cái này hả?" Lâm Xuân hỏi.

Tống Nhiễm Nhiễm lắc đầu, mặc dù cô chưa đi phỏng vấn bao giờ nhưng nhà cô mở công ty.

Từ bé cô đã hiểu rằng, nhà tư bản khi tuyển dụng sẽ phải ghi cả yêu cầu lẫn quyền lợi của công ty.

Nếu những ưu đãi hậu hĩnh kia là thật thì chắc chắn mục đích của công ty đó phải vô cùng to lớn.

"Hôm trước tớ lên mạng đọc được tin có một số kẻ buôn người mở công ty sản xuất túi da rồi lừa nhân viên ra nước ngoài để đầu cơ trục lợi đấy, liệu công ty này có thế không?" Tống Nhiễm Nhiễm bỗng sinh ra một suy nghĩ lớn mật.

Lâm Xuân thấy bạn mình nói có lý nên quyết định: "Tố cáo, phải tố cáo."

Nếu không thiếu bằng chứng thì cô đã đi báo cảnh sát rồi.

Thành thử, sáng thứ hai, trợ lí nào đó cố gắng sửa soạn tươm tất, thậm chí còn cố tình mặc một bộ vest mới, đến văn phòng đợi trước nửa tiếng đồng hồ.

Vậy mà không có ai đến phỏng vấn.

Trợ lí đẩy gọng kính, chẳng hiểu vì sao: Do tôi chưa viết đủ quyền lợi mà công ty mang lại đúng không?Lâm Xuân vừa ra khỏi quan tài, đang tẩy trang thì điện thoại bỗng đổ chuông, chị Bao Á – chuyên gia trang điểm của escape room gọi cho cô.

Lâm Xuân ấn loa ngoài, tiếp tục tẩy trang: "Chị Tiểu Á."

"Tiểu Xuân, em vẫn còn ở escape room hả?" Giọng Bao Á vang lên ở đầu dây bên kia.

"Em vẫn đang ở, vừa mới ra ngoài, đang tẩy trang ạ." Lâm Xuân trả lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!