Chương 6: Phá vỡ

Edit: Yeekies

Trong thời đại báo giấy xuống dốc, giới truyền thông vẫn đua nhau săn tin giật gân. Những trang báo lớn luôn đầy ắp tin tức về scandal minh tinh, chuyện hậu trường đủ loại.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, tin giải trí chiếm trọn hơn nửa tờ báo.

Chỉ một góc nhỏ dành cho tin tức thương mại, vốn thường ít được chú ý, bỗng sáng nay gây chấn động với hàng tít lớn:

"Tập đoàn Lâm thị đổi chủ chỉ sau một đêm, đế chế thương nghiệp khổng lồ sắp sụp đổ?"

"Người thừa kế số một Lâm thị bất ngờ từ chức vì lý do sức khỏe, biến động lớn ảnh hưởng thế nào đến đời sống dân sinh?"

Cả giới kinh doanh chao đảo.

Nhưng chủ nhân của Lâm thị lại hoàn toàn mù tịt về chuyện này.

Lâm Cảng mặc bộ đồ tắm dài, ngồi ở vị trí chủ tọa bàn ăn, thong thả nhấp ngụm trà Thái Bình hầu khôi.

Hương trà đậm đà lan tỏa.

Ông thổi nhẹ lớp bọt trên mặt trà, tay phải nhấc tờ báo lên.

Vừa mới uống một ngụm trà nóng, Lâm Cảng đã giật mình trước những dòng tít lớn trên mặt báo.

"Phụt... Khụ khụ khụ!" Ông phun vội ngụm trà trong miệng.

Một ít nước trà sặc vào cổ họng, Lâm Cảng ôm ngực ho sặc sụa, mặt đỏ bừng.

Người hầu lão thành đứng ở góc phòng.

Nghe tiếng ho dồn dập, bà vội chạy tới, tưởng trà còn sạn nên chủ nhân bị nghẹn.

"Lão gia..." Giọng người hầu run run, tay vỗ nhẹ vào lưng Lâm Cảng để ông dễ thở.

Nhưng Lâm Cảng đẩy phắt tay bà ra, trợn mắt quát: "Thù Nhi đâu? Lập tức bắt nó về đây cho tôi!"

---

Đêm qua được Tần Du Trì đưa về, Lâm Thù trằn trọc mãi tới lúc bình minh mới chợp mắt được.

Leng keng-

Chuông điện thoại réo liên hồi. Lâm Thù bị tiếng ồn làm phiền, mệt mỏi liếc mắt nhìn màn hình.

Cao Tĩnh Ca?

Cô ấy hiếm khi gọi điện, thường chỉ dùng email hoặc tin nhắn để trao đổi công việc. Ngay cả khi cần chuyển nhà, cũng không cần gấp gáp thế này.

Vì thiếu ngủ, ngực Lâm Thù hơi đau. Cậu thẳng tay tắt máy.

Vừa dứt cuộc gọi, Cao Tĩnh Ca lại gọi tới, kiên trì không ngừng.

Lâm Thù thở dài, bực bội bấm nghe: "Chiều nói chuyện, cúp!"

"Khoan, đừng cúp! Ba cậu đang trên đường tới bắt cậu đó!" Cao Tĩnh Ca hiếm hoi có chút gấp gáp nói.

Bắt cậu?

Lâm Cảng lần cuối ra tay đại náo như thế, còn là hồi Lâm Thù học lớp ba.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!