Edit: Yeekies
Đêm giao thừa năm ấy, Lâm Thù không phải một mình.
Cha mẹ Bí Trừng ngỏ ý muốn đến nhà cậu chúc Tết, hy vọng thắt chặt mối quan hệ, đồng thời "kiểm tra cửa ải" cho cậu con trai cưng của họ.
Biên Tinh Lan nghe tin này liền náo loạn lên, đòi sang thành phố S đóng vai "phụ huynh" cho Lâm Thù, gặp mặt nhà thông gia tương lai.
Lâm Thù xoa xoa thái dương, dọa sẽ đánh cho hắn ta một trận nếu dám tới quấy rầy. Biên Tinh Lan đành miễn cưỡng từ bỏ ý định.
Biên Tinh Lan vốn tính tình bộp chộp, thích đâm đầu vào chuyện người khác. Lâm Thù thường phải dùng chiêu "đánh cho một trận" để khiến hắn ta chịu dừng lại.
Mối quan hệ giữa họ bắt đầu từ năm 12 tuổi.
Khi đó Lâm Thù đã là "đại ca" trong trường, hống hách một phương, ai nấy đều phải nghe lời.
Trường tư thục toàn con nhà giàu, đầy rẫy những đứa mưu mô. Làm đại ca cũng có lúc trượt chân.
Khi cậu bị "nhị ca" Tạ Kỳ Quân dẫn người vây đánh, dồn vào góc tường, chỉ có tiểu đệ tử Biên Tinh Lan dám xông ra che chắn.
Kết cục đương nhiên...
Cả hai cùng bị đánh một trận thừa sống thiếu chết, dù Tạ Kỳ Quân cũng chẳng khá hơn, mặt mày sưng húp vì những cú đấm của Lâm Thù.
Lúc đó cậu cũng chẳng buồn để ý đến loại tiểu nhân vật như Biên Tinh Lan, định bỏ đi sau trận đòn.
Nhưng Biên Tinh Lan níu tay cậu lại, nói: "Cậu đánh giỏi hơn hắn, tớ muốn theo cậu, muốn được tốt hơn."
Lâm Thù bật cười, chế nhạo: "Nói với người khác thì nên bỏ hai câu sau đi, đổi thành 'tôi ngưỡng mộ cậu', hiểu chưa?"
Biên Tinh Lan ngây thơ gật đầu. Theo năm tháng, hắn ta ngày càng khéo léo trong giao tiếp.
Gặp người nói tiếng người, gặp ma nói tiếng ma, cái miệng ngọt như mật khiến các bậc trưởng bối đều mủi lòng. Biên Tinh Lan dần thoát khỏi ánh mắt khinh thường của giới tư sinh, trở thành "Biên nhị thiếu" được nể trọng.
Nhưng đối với Lâm Thù, hắn ta vẫn như con mèo nghịch ngợm, luôn giương móng vuốt trêu chọc cho đến khi cậu trừng mắt dọa nạt mới chịu thu lại.
Lâm Thù kết giao bằng năng lực, không quan tâm xuất thân, không cho rằng con trưởng thường là đồ bỏ đi như Tạ Kỳ Quân.
Không biết giờ Tạ Kỳ Quân tiếp quản cổ phần của cậu rồi đấu đá với Lâm Cảng ra sao nhỉ?
Thôi kệ, cuối cùng cũng lỗ sạch túi mà thôi.
Đinh linh...
Tiếng chuông cửa vang lên.
Lâm Thù ngáp dài, lê bước xuống giường, kéo lê đôi dép lê xuống tầng dưới.
"Lâm Thù, xuống nhanh đi, Bí gia đã tới cửa rồi." Cao Tĩnh Ca đứng trong phòng khách gọi.
Biên Tinh Lan không tới đóng "phụ huynh", vai trò này đương nhiên thuộc về Cao Tĩnh Ca.
Mùi thức ăn thơm phức lan tỏa khắp phòng, bàn ăn đã bày biện đầy đủ món ngon do đầu bếp tại nhà chuẩn bị.
Lâm Thù vuốt lại mái tóc rối, chỉnh lại cổ áo, nở nụ cười thân thiện khi mở cửa: "Bác Bí, cô Bí."
"Ngài Lâm, lại gặp anh." Bí phu nhân vẫn nhiệt tình như lần trước, tay phải xách túi quà cao cấp, đôi mắt cười híp lại.
Ông Bí thì trầm mặc, chỉ gật đầu chào rồi im lặng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!