Edit: Yeekies
Chiếc bình nước khoáng lại một lần nữa đập xuống, cơn đau như lưỡi dao cứa khiến Lẫm Ý Xa cuối cùng cũng phản kháng. Hắn trở tay vật ngã Lâm Thù xuống đất.
"Con mẹ mày, xem tao không giết mày!" Lẫm Ý Xa che trán, mắt trái nhuộm đỏ máu tươi, mất hết lý trí, giơ chân đá thẳng vào người Lâm Thù.
Lâm Thù khẽ cười khẩy, mặc cho hắn đá, nhưng ngay khi đế giày sắp chạm vào bụng, cậu chớp nhoáng nắm lấy cổ chân Lẫm Ý Xa, dùng hết sức vặn mạnh sang một bên.
"Buông ra!"
Lâm Thù càng siết chặt, xương cổ chân như muốn gãy vụn khiến Lẫm Ý Xa rú lên đau đớn.
Hắn giãy giụa muốn rút chân về, nhưng Lâm Thù không buông, cầm bình nước khoáng đập mạnh vào ống chân hắn. Mảnh vỡ thủy tinh đâm sâu vào thịt, máu tươi lập tức chảy ròng ròng.
"Còn muốn giết tao? Mày đá thêm một phát nữa xem?"
Lâm Thù nhếch mép, đôi mắt tối sầm như quỷ dữ vừa thoát khỏi địa ngục, khiến Lẫm Ý Xa run sợ.
Mồ hôi lạnh túa ra trên trán.
Lẫm Ý Xa hoảng loạn ngồi thụp xuống, giơ tay định chộp lấy cổ tay Lâm Thù, chân vẫn không yên, cố giãy thoát xiềng xích vô hình. "Mẹ kiếp! Buông tao ra! Buông ngay!"
Rầm!
Đúng lúc ấy, cánh cửa bị đạp mạnh, bật mở rồi đập sầm vào tường.
Lẫm Ý Xa ngừng giãy giụa, ngẩng đầu nhìn về phía âm thanh.
Tần Du Trì đứng sừng sững nơi ngưỡng cửa, phía sau là hai người, một trong số đó chính là trợ lý của Lẫm Ý Xa.
"Mày dám-"
Ba chữ "phản bội tao" chưa kịp thốt ra, Tần Du Trì đã lao tới như bão. Nửa khuôn mặt hắn chìm trong ánh đèn lạnh lẽo, khí chất băng đến rợn người.
Vốn dĩ đã cao lớn, lại mặc áo thun không tay, cơ bắp cuồn cuộn trên cánh tay thấm đẫm mồ hôi, gân xanh nổi lên như sắp bung ra đòn chí mạng.
Lẫm Ý Xa càng hoảng loạn, nhưng chân vẫn bị Lâm Thù khóa chặt, không nhúc nhích được.
Để thoát thân, hắn chống một tay xuống đất, giơ chân còn lại định đá tiếp.
Chiếc giày sắc nhọn chưa kịp chạm mục tiêu, cổ áo đã bị Tần Du Trì túm lấy, kéo mạnh về phía sau.
Trời đất quay cuồng, chỉ một cái chớp mắt, Lẫm Ý Xa đã bị đè chặt xuống sàn, cổ họng bị bàn tay Tần Du Trì bóp nghẹt.
Vút!
Nắm đấm Tần Du Trì giơ cao, lao xuống với tốc độ kinh hồn, mang theo luồng gió lạnh.
"Ca! Bình tĩnh!"
Chu Minh hốt hoảng hét lên, cùng trợ lý của Lẫm Ý Xa đồng loạt xông tới, đỡ lấy cánh tay Tần Du Trì ngay trước khi nắm đấm chạm mặt hắn.
Đôi mắt Tần Du Trì đỏ ngầu, gân máu giăng kín tròng trắng như kẻ mất trí.
Chu Minh đã chuẩn bị tinh thần bị đánh trả, nhưng sau một khoảnh khắc im lặng, Tần Du Trì bỗng buông lỏng tay, giọng lạnh như băng:
"Buông ra. Tôi không đánh hắn."
"Ca...?" Chu Minh chưa từng thấy Tần Du Trì bạo lực thế này, vẫn còn e dè, tay nắm chặt không dám thả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!