Edit: Yeekies
Bước vào quán bar, mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào mặt. Sàn nhảy chìm trong làn khói trắng mờ ảo, nơi này dùng cả khói băng khô, xen lẫn mùi xì gà và nước hoa nồng đặc của khách làng chơi.
Âm nhạc điện tử chát chúa vang lên, âm lượng lớn đến mức khiến cả bức tường rung lên theo từng nhịp bass. Lâm Thù đặt tay lên tường, lòng bàn tay tê dại vì rung động, cậu vội rút tay về.
"Thưa quý khách, ngài muốn vào lô vip hay ra sàn nhảy xem biểu diễn ạ?" Một cô gái tai thỏ cất tiếng hỏi.
Quán bar nhỏ này mà cũng có lô vip?
Cậu khẽ nhếch môi, ngước mắt nhìn lên, quả nhiên thấy một dãy phòng nhỏ, tựa như ghế quý tịch trong nhà hát.
Xem biểu diễn thoát y mà cũng có chỗ ngồi riêng? Thật đúng là chuyện lạ.
Lâm Thù từ trước tới giờ chỉ ngồi ghế quý tịch xem kịch, xem múa thoát y thì đây là lần đầu.
"Vào lô vip."
"Vâng, mời ngài đi theo em."
Mấy nhân viên phục vụ vây quanh cậu như bảo vệ, sợ vị khách quý đổi ý giữa chừng, để lỡ mất con mồi béo bở.
Lô vip được trang trí công phu, mặt hướng sân khấu là một tấm kính một chiều, vừa đảm bảo tầm nhìn rõ ràng, vừa giữ kín sự riêng tư cho khách.
Trên sân khấu, vũ công thay nhau xuất hiện. Một cô gái tai thỏ cầm roi mèo vẫy nhẹ, chàng thiếu niên quỳ dưới đất liền cởi chiếc nút áo đầu tiên.
Thiếu niên mặc bộ đồ liền thân bó eo, đuôi mèo cong lên kiêu hãnh, tay chống xuống sàn. Áo nửa kéo nửa buông, vì quỳ lâu nên đầu gối đã ửng hồng.
"Thưa ngài, ngài muốn uống gì ạ? Cocktail ở đây đều là đặc chế, không nơi nào có được."
Vừa ngồi xuống, nhân viên đã vội chìa menu, nhiệt tình chào bán rượu như sợ chậm một giây.
Cocktail? Cậu chưa bao giờ uống cocktail bên ngoài, đề phòng kẻ xấu trộm thuốc vào ly.
Lâm Thù liếc qua menu, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt nhân viên, đầy vẻ dò xét: "Lấy vài chai rượu nguyên seal."
Nhân viên vội cúi đầu, thu lại ý đồ nhỏ nhen, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu: "Vâng, thưa ngài."
Không khí đặc quánh. Sợ cậu không hài lòng, mấy nhân viên còn lại khép nép ngồi xuống, khẽ tựa vào hai bên tay vịn ghế của cậu.
Lâm Thù nhận mấy điếu thuốc từ tay họ, nghiêng người đặt lên gạt tàn. Chẳng mấy chốc, làn khói thuốc đã quyện đặc trong phòng.
Không lâu sau, nhân viên bưng rượu vào, đặt mấy chai rượu quý lên bàn với vẻ cẩn trọng.
"Thưa ngài, ngài thanh toán bằng cách nào ạ?" Có lẽ từng gặp quá nhiều khách quỵt nợ, nhân viên hỏi một cách dè dặt.
Mùi thuốc lá vàng ươm khiến lòng người an định, nhịp tim chậm lại, chìm vào trạng thái thẫn thờ vô thức.
Lâm Thù hít một hơi khói thuốc đọng trong không khí, rút từ túi quần ra một tấm séc, ném cho nhân viên.
Xèo-
Từng chai rượu được mở ra, mùi ethanol bốc lên nồng nặc. Cậu ngả đầu ra sau, gáy tựa vào tường, để mặc nhân viên nâng ly rượu lên môi mình.
Trên sân khấu, chàng thiếu niên mèo đã cởi bỏ chiếc áo bó eo, để lộ vòng hông mảnh khảnh. Đuôi mèo ướt sũng vì rượu phun từ dưới sàn lên.
Dưới sàn nhảy, đám đông chen chúc reo hò, tiếng cổ vũ như xé toang không gian.
Khán giả hò hét theo điệu múa của thiếu niên, ném tiền và rượu lên sân khấu, không khí hừng hực đến cực điểm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!