Chương 22: Buổi đọc kịch bản (3)

Ngay từ khi đặt chân đến địa điểm, tim Kang Woojin đã không ngừng đập thình thịch. Cảm giác căng thẳng dâng lên đến cực điểm. Đây có thực sự là nơi mình nên có mặt không? Cậu cảm thấy như bị ném vào một thế giới xa lạ mà không có thời gian để thích nghi.

Woojin cố gắng giữ nét mặt bình thản, nhưng bên trong thì chẳng khác nào một chiến trường.

"Bình tĩnh. Đừng sợ, ai cũng là con người cả. Mình tự tin, mình mạnh mẽ."

Cậu điên cuồng tự thôi miên bản thân để che giấu con người thật bên trong—một người bình thường chẳng có gì đặc biệt.

May mà còn có một điều giúp cậu yên tâm hơn.

"Hong Hyeyeon, cậu xác nhận tham gia dự án này từ bao giờ thế?"

Các diễn viên nhận ra Hong Hyeyeon và vây quanh cô ấy, chẳng ai buồn để ý đến Woojin. Mà đúng ra thì, nếu có người nhận ra mới là chuyện lạ.

Nhờ vậy…

"Phải nấp sau lưng Hong Hyeyeon mới được."

Woojin tranh thủ lấy lại bình tĩnh. Cậu hít thở thật sâu, bởi nơi này là tâm điểm của mọi ánh nhìn. Có hàng trăm con mắt đang dõi theo.

"Toàn cao thủ diễn xuất cả."

Những bậc thầy kỳ cựu trong ngành phim ảnh đều tề tựu tại đây. Woojin đã duy trì phong cách của mình khá tốt cho đến tận lúc này, nhưng nếu thất bại tại đây, mọi thứ sẽ quay lại điểm xuất phát.

Vậy nên, cậu phải cẩn trọng hơn bình thường.

"Chết tiệt. Kiểm soát nét mặt nào, kiểm soát nét mặt!"

Thật lòng mà nói, ngay lúc này, khi buổi đọc kịch bản đang cận kề, điều khiến Woojin lo lắng hơn cả diễn xuất lại chính là hình tượng của mình.

Và rồi…

"Hong Hyeyeon, tối nay sau khi đọc kịch bản xong có đi tiệc không?"

Một diễn viên cao ráo, điển trai đứng ở lối vào sảnh lớn và bắt chuyện với Hyeyeon. Vừa nhìn thấy anh ta, Woojin lập tức nhận ra.

"A, Ryu Jungmin. Đẹp trai thật."

Chính là nam chính của Profiler Hanryang mà cậu chỉ mới thấy trên báo chí. Woojin đã gặp không ít diễn viên nổi tiếng khi đến đây, nhưng quả thật khí chất của Ryu Jungmin rất khác biệt. Và rồi, khi đứng cạnh Woojin, Jungmin đột nhiên nhắc đến một chủ đề liên quan đến cậu.

"Này, cậu có thấy ai đóng vai Phó phòng Park chưa?"

Woojin suýt nữa thì giơ tay lên theo phản xạ, nhưng may là kịp kìm lại.

"Diễn viên đó đang đứng ngay trước mặt đây này."

Nhưng vấn đề là…

"Ồ? Người này trông thế mà làm quản lý à? Đẹp trai ghê."

Ryu Jungmin đột nhiên quay sang chú ý đến Woojin. Rồi anh ta thản nhiên cho rằng Woojin là quản lý của Hong Hyeyeon. Hả? Sao tự nhiên lại hiểu nhầm thế? Nhưng điều khiến Woojin để tâm hơn cả chính là câu "đẹp trai" vừa rồi.

"Khỉ thật. Suýt nữa thì cười mất."

Một lời khen từ "bạn trai quốc dân" như Ryu Jungmin mà lại! Dù chỉ là lời nói xã giao, nhưng ai mà chẳng thấy vui.

Nhưng chưa hết, Jungmin tiến thêm một bước về phía Woojin và nói tiếp:

"Thật đấy, cậu nên thử làm diễn viên đi. Khuôn mặt thế này thì phí quá."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!