Chương 11: Hợp đồng (3)

Khi Kang Woojin lần đầu tiên đến tòa nhà của studio SeaBlue, người chào đón anh là—

"Xin chào, Kang Woojin."

Là người đàn ông anh đã gặp trong phòng họp. Trưởng bộ phận sản xuất của Profiler Hanryang. Khuôn mặt có vẻ sắc sảo, nhưng điều kỳ lạ hơn cả là bầu không khí mà anh ta tỏa ra khi đối diện với Woojin.

"Anh đi lối này."

Thoạt nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng Woojin lại cảm thấy có chút gì đó không ổn.

"Cảm giác này là sao nhỉ? Hắn không thích mình à?"

Trưởng bộ phận sản xuất có một sự pha trộn kỳ lạ giữa lịch sự và dè dặt. Khi cả hai cùng bước vào thang máy, anh ta bỗng dưng nói ra những điều khó hiểu.

"Haa— Nói thật, Kang Woojin. Chuyện lần này có thể xem như trường hợp đầu tiên. Tôi làm trong ngành sản xuất đã lâu, nhưng đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp tình huống này. Quá trình anh đi casting, hay thậm chí cả buổi đàm phán thù lao hôm nay nữa."

Đàm phán? Hôm nay mình có đàm phán thù lao à?

Woojin chưa thể hiểu ngay, nhưng anh vẫn giữ thái độ trầm mặc, ra vẻ nghiêm túc. Thấy vậy, trưởng bộ phận sản xuất bắt đầu giải thích.

"Thực ra tôi có chút phản đối. Nhưng PD và biên kịch thì quyết tâm lắm. Điều đó có nghĩa là họ cực kỳ thích anh. Về lý mà nói, tôi nên ngăn cản, nhưng hai người đó là kiểu người đặt cược cả cuộc đời vào tác phẩm của mình…"

Lời nói dần nhỏ đi, nhưng ánh mắt người đàn ông vẫn tràn đầy nghiêm túc khi nhìn Woojin.

"Nếu anh có mức thù lao mong muốn… Tôi không biết anh kỳ vọng bao nhiêu, nhưng con số anh sắp nghe sẽ cao hơn mức trung bình rồi. Dù có hơi tiếc nuối, mong anh hiểu rằng đây là con số đã được tính toán dựa trên tình hình thị trường và toàn bộ chi phí sản xuất."

Lúc này, Woojin lờ mờ nhận ra có điều gì đó không ổn. Nhưng trưởng bộ phận sản xuất không hề dừng lại.

"Tôi biết anh không phải dạng diễn viên tiêu chuẩn. Giá trị của anh cũng đã được tính đến. Tôi nghe nói anh tự học diễn xuất? Cả quãng thời gian dài anh một mình bước đi trên con đường chông gai đó cũng được đưa vào cân nhắc. Tất nhiên, PD và biên kịch cũng công nhận điều đó."

"Vậy sao?"

"Nhưng nếu anh đã quyết định bước ra ánh sáng, thì cũng nên quan tâm đ ến ánh nhìn của người khác. Ngay từ đầu mà đã có điều tiếng thì không hay đâu."

Người này… tốt bụng hơn mình tưởng. Nghe kỹ thì có vẻ như đang lo lắng cho mình thì phải?

Dù vậy, trưởng bộ phận sản xuất chỉ khẽ thở dài rồi chốt lại.

"Trước khi anh gặp PD, tôi chỉ muốn nói vài lời để giúp anh cân nhắc thêm."

"Tôi hiểu rồi."

Woojin vẫn giữ vẻ mặt tỉnh bơ. Dù thực chất, từ tối qua, nhờ lời của Kim Daeyoung ở quán thịt nướng, anh đã không còn hy vọng gì.

"Nói thật, người ta trả cho cậu 3.000 won một tập cũng phải cảm ơn rồi. Được chọn vào vai này đúng là đổi đời còn gì."

Dù sao thì… chắc cũng được hơn 3.000 won nhỉ? Nhưng phản ứng của trưởng bộ phận sản xuất lúc này…

"Có thể hy vọng một chút chăng?"

Cảm giác có gì đó rất bất thường. Và điều đó càng rõ ràng hơn khi Woojin gặp PD Song Manwoo, người có bộ râu đặc trưng.

"Thù lao của cậu là 2.5 triệu won một tập. Thấy sao?"

2.5 triệu won?

Gấp khoảng 900 lần con số 3.000 won.

Trong khoảnh khắc, vẻ mặt điềm tĩnh của Woojin khẽ dao động. Một cơn sóng nhỏ gợn lên trong lớp mặt nạ poker face của anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!