Chu Khác Nhiên.
8
Chưa đầy ba ngày, tôi lại một lần nữa đứng trước đồn cảnh sát nơi Chu Khác Nhiên công tác.
"Thưa cô Hứa, xin cô xác nhận lại, người đàn ông đã có hành vi quấy rối bằng lời nói trong xe hôm đó chính là người này, đúng không?"
Giọng nói hoàn toàn mang tính công vụ khiến tôi ngẩn người một lúc, nhưng ngay sau đó tôi tập trung vào nội dung lời nói.
Tôi quay lại.
Gương mặt già nua, khắc khổ với đôi mắt đục ngầu quen thuộc đang nhìn tôi, nửa nịnh nợ nửa đe dọa.
"Hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm…"
Tôi khẳng định chắc nịch: "Chính là hắn! Hắn không chỉ quấy rối bằng lời nói mà còn định có hành vi sàm sỡ với tôi!"
Ánh mắt Chu Khác Nhiên lạnh hơn vài phần.
"Lúc đó tôi bắt taxi đến gần đây có chút việc, vừa lên xe chưa lâu, hắn lập tức khen váy tôi đẹp, dáng tôi đẹp, rồi hỏi liệu tôi đã có bạn trai chưa."
Gã tài xế hét lên: "Khen cô dáng đẹp cũng không được sao!"
Chu Khác Nhiên quay đầu lại, ánh mắt sắc lạnh găm vào gã tài xế khiến gã im bặt.
Khi anh ta quay lại, vẻ lạnh lẽo trong mắt vẫn chưa tan, cơ thể anh như thanh kiếm sắc bén vừa rút khỏi vỏ.
Tôi còn ngẩn người vì vẻ đẹp trai của anh ta hai giây, rồi kể tiếp:
"Tôi nói đã có bạn trai rồi và gọi điện cho anh ấy, chắc anh ấy có việc nên cúp máy tôi."
"Người kia liền lấn tới, giơ tay định sờ đùi tôi, may mà tay tôi đang cầm bánh kem, tôi liền đập thẳng vào hắn."
Mỗi chữ tôi nói, ánh mắt lạnh lùng và áy náy trong mắt Chu Khác Nhiên càng dày đặc như sương mù.
Thấy anh ta như vậy, trong lòng tôi ngược lại thoải mái hơn nhiều, cố ý hỏi:
"Tôi làm vậy chắc không tính là gây rối trật tự công cộng đúng không, cảnh sát Chu?"
Hàng mi dài của anh khẽ rung: "Tính là phòng vệ chính đáng."
"Lời khai của cô cùng đoạn ghi âm trong xe và hình ảnh camera giám sát đều trùng khớp, chúng tôi sẽ xử lý nghiêm vụ án này."
Anh khép hồ sơ lại: "Cảm ơn cô đã hợp tác."
Một viên cảnh sát trẻ dẫn tôi ra ngoài, dừng lại hành lang:
"Cô Hứa, đội trưởng bảo cô đợi anh ấy một lát."
Tôi nhìn anh ta, nhướn mày: "Đợi anh ấy làm gì? Tôi đã hợp tác, vụ án các anh sẽ xử lý tiếp mà?"
"Không phải chuyện vụ án."
Giọng viên cảnh sát trẻ gấp gáp: "Chuyện tối hôm đó thực ra là lỗi của tôi. Mẹ tôi bệnh nặng phải nhập viện, đội trưởng trực ca thay tôi, lại gặp tình huống khẩn cấp. Đội trưởng bị thương khi làm nhiệm vụ..."
Lời chưa dứt, giọng nữ chen ngang:
"Cảnh sát Trương, cảnh sát Chu có bận không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!