Đan Kỳ cảm thấy hứng thú liền vào lại thế giới ba chiều, đi vào khu Linh Võ nhìn một chút, phát hiện quả nhiên có rất nhiều bài hot nói xấu cậu. Hơn nữa có không ít người đánh cuộc, cược cậu sẽ bị loại ở trận tiếp theo, rất có khả năng sẽ thua.
Bởi vì trận thăng cấp tiếp theo, đa số đều là Linh Chiến Sĩ cấp A và cấp B, ba trận có thể gặp toàn cấp A. Cậu ta gặp phải cấp A thì sẽ không chống đỡ được, cho dù cả ba trận gặp phải cấp B, cũng không chắc qua được. Bởi vì những Linh Chiến Sĩ ở cấp B được nâng cấp năng lực chiến đấu đều không kém. Anh trai đánh số chắc là sẽ bị loại.
Đan Kỳ rất có hứng thú với những bài nói xấu mình, cậu xem từng bài từng bài một, phát hiện độ nhiệt tình của mọi người đối với cậu còn rất cao.
"Mọi người có phát hiện không, mỗi lần cậu ta đấu với Linh Chiến Sĩ cấp A đều sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
"Đã sớm phát hiện, Linh Chiến Sĩ cấp A lúc trước là cố ý thua, sau đó lại gặp phải Linh Chiến Sĩ cấp A thì trực tiếp thua cuộc. Nếu không nhìn thấy tận mắt, tôi cũng sẽ không tin."
"Tôi vốn dĩ không coi trọng cậu ta, làm bộ làm tịch, giả vờ thần bí. Những người như vậy sẽ không đi được lâu dài."
"Không phải muốn dựa vào cơ hội này để nổi tiếng chứ?"
"Có mấy hắc mã lúc trước cũng không thật sự dựa vào thực lực của mình để đi lên? Chỉ có dựa vào khuôn mặt và thân thể của họ mà thôi."
"Đồng ý cách nói của mọi người!"
……
Đương nhiên, ngoại trừ những lời nói ở trên, cũng không có cách nói nào khác. Ví dụ có một cái bình luận, khiến cho Đan Kỳ thấy mọi người đang say mê cậu: "Mọi người có phát hiện hay không, anh trai đánh số hình như không đánh Linh Chiến Sĩ cấp A? Cho dù cậu ta vô dụng nhưng cũng nên cố hết sức đánh một chút chứ? Tôi cảm thấy nếu cậu ta có thể chiến thắng cấp B, như vậy có thể đánh được Linh Chiến Sĩ cấp A khoảng mười chiêu, vậy vì sao câu ta ngay cả mười chiêu cũng không đánh mà trực tiếp từ bỏ?"
Đan Kỳ nhìn thấy bình luận này liền mỉm cười, vì sao cậu từ bỏ sao? Sự thật là bởi vì không còn sức để cố nửa. Mầm mọc hơn nữa còn đang mang thai, lại đánh liền tục ba trận, thật sự quá mệt mỏi.
Nhưng sau khi mầm trên đầu cậu nhanh chóng mọc ra thì cảm thấy không khó chịu như vậy nữa. Đan Kỳ cảm thấy cái mầm này khiến cậu rất khó xử, giống như quay trở về thời điểm cậu chưa hóa hình. Thế nhưng đúng là như vậy, lúc này cậu vừa mới kết đan, trên người giữ lại một phần bản thể của hoa mẫu đơn là bình thường.
Thế nhưng lúc này hai mầm non mọc ra nhìn vẫn rất đáng yêu, nếu có một ngày mọc ra nụ hoa thì phải làm sao bây giờ? Đan Kỳ hơi lo lắng, nếu Kình Trạch thấy được, mình nên giải thích như thế nào.
Cậu liền hỏi tinh linh cỏ cây: "Có cách nào che nó đi được không?"
Tinh linh cỏ cây đáp: "Tôi có thể che giấu giúp chủ nhân, ở trong mắt người ngoài chỉ là hình dáng con người bình thường thôi. Thế nhưng nếu linh lực bị tác động mạnh, ngụy trang sẽ bị phá bỏ."
Đan Kỳ gật gật đầu nói: "Tôi sẽ chú ý, cố gắng không để linh lực bị tác động mạnh." Hiện giờ cậu vừa khôi phục sức chiến đấu, trong tình huống bình thường linh lực sẽ không bị tác động mạnh.
Tinh linh cỏ cây còn nói thêm: "Ma thực mới của ngài rất nhanh có thể thu hoạch, không biết có kịp thi đấu Linh Chiến Sĩ cấp cao không. Nếu có thể kịp, có lẽ có thể được xếp trước một trăm."
Linh Chiến Sĩ cấp cao có mấy ngàn người, cấp SSS thậm chí không đủ mười người. trong mấy ngàn người, chọn ra một trăm người, sác xuất vẫn rất lớn.
Đan Kỳ gật đầu tuy rằng không tin tưởng lắm, nhưng chỉ cần có cơ hội, cậu sẽ đồng ý thử một lần.
Ngày hôm sau Đan Kỳ nghỉ ngơi cả ngày, khi nghỉ trưa Kình Trạch gọi video cho cậu. Bởi vì Linh Chiến Sĩ cấp cao đều đảm nhiệm một chức vụ quan trọng ở đại lục, cho nên thời gian thi đấu của bọn họ chỉ diễn ra trong một ngày. Tới thi đấu cấp cao, quy tắc thi đấu sẽ bị sửa lại, Kình Trạch dựa vào kinh nghiệm lúc trước nói cho cậu nghe một chút.
"Cấp S sẽ thi đấu với cấp S, thắng được 100 người, thì sẽ thi đấu với cấp SS, cuối cùng thắng được 100 người nữa thì sẽ thi đấu với cấp SSS, rồi lại tiếp tục thi đấu với 99 người nữa."
Vẻ mặt Đan Kỳ mơ màng hỏi: "Sao lại có 99 người? chúng ta không phải muốn chọn 100 người sao?"
Kình Trạch nhìn cậu như vậy liền khẽ cười. Đan Kỳ nháy mắt hiểu ra: "À, tôi đã biết, anh không cần đấu đúng không?"
Kình Trạch búng tay một cái nói: "Thông mình, quy tắc chính là như vậy, người đứng đầu trận đấu chung kết sẽ tiếp nhận khiêu chiến của người đứng đầu năm nay."
Đan Kỳ gật đầu nói: "Tôi đã biết."
Kình Trạch ngạc nhiên hỏi: "Em có bạn tham gia trận đấu chung kết sao?
Đan Kỳ vẫn chưa nói cho Kình Trạch biết là mình đã thi đấu tới cấp trung, bởi vì cậu không biết mình sẽ đi được tới đâu. Nếu thi được mức cao thì cậu sẽ nói cho hắn biết. Nếu không được vậy thì năm sau thi lại tạm thời không nói cho hắn biết là hợp lý nhất.
Thấy cậu không muốn nói, Kình Trạch cũng không hỏi nhiều, chỉ dặn dò cậu: "Còn hai tháng nữa là sinh rồi, phải tự biết chăm sóc mình cho tốt."
Đan Kỳ nói: "Anh yên tâm đi! Tôi cũng không phải trẻ con."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!