Dã tâm của Đông Phương Y với những người quen thuộc với y đều sẽ nhìn ra được. Nhưng bởi vì năng lực của y có hạn, lại có Kình Trạch bị thế lực khắp nơi tung tin vịt là có dã tâm, ngược lại vô tình tạo ra một cái dù cho y.
Khổ chủ Kình Trạch trong chuyện này tỏ vẻ rất vô tội, hắn là người không muốn khơi mào chiến tranh ở thế giới này nhất. Nếu có thể hắn càng hy vọng mọi người sống hòa bình với nhau. Nhưng nếu tranh chấp vẫn luôn xảy ra, vậy hắn cũng không ngại dựa vào sức mạnh để ép tranh chấp xuống.
Mục tiêu lần này của Đông Phương Y là vị trí đứng đầu đấu võ khu vực, y cũng không có cái tự tin trong khoảng thời gian ngắn có thể vượt qua Kình Trạch. Đặc biệt y còn không rõ con chiến sủng kia, y vừa nhìn thấy con chiến sủng kia lưỡi không nhịn được liền tê dại. Tộc Thú đối với những sinh vật ở cấp cao hơn mình luôn có cảm giác rất mạnh, đây là cảm giác đến từ sâu trong linh hồn chứ không phải là ảo giác nhất thời.
Nhưng Đông Phương Y trời sinh tự phụ, ngay cả người có triển vọng Đông Phương Kỳ cũng bị y hủy dễ như trở bàn tay, cũng đừng nói tới một con thú thấp kém.
Khóe môi y ngạo mạn cong lên, trong ánh mắt toàn là cuồng vọng: "Trò chơi mới chỉ bắt đầu, chúng ta từ từ chơi."
Khi Đông Phương Y từ từ chơi, Đan Kỳ đã đánh thắng mười hai trận, cũng thành công từ đấu trường của Linh Chiến Sĩ cấp thấp tăng tới đấu trường cấp cao.
Lâm Uyên Kỳ và Lăng Phong Hàn đều rất kích động, hai người hận không thể mang theo vài cọng thực vật cùng nhau tham gia, đáng tiệc hiện giờ bọn họ cũng chưa thành công kêu gọi ma thực. Bọn họ chờ mong bản thân sẽ có một ngày giống như Đan Kỳ có thể kêu gọi ma thực, có phải có thể giống cậu tỏa sáng trên đấu trường hay không?
Hai người nắm tay nhau trên khán đài, trong lòng khỏi phải nói là rất vui vẻ. Bởi vì bọn họ thấy được hy vọng, hy vọng của Đan Kỳ chính là hy vọng của bọn họ.
Sau một tuần so tài, cuộc cạnh tranh của những Linh Chiến Sĩ cấp thấp cũng đã so xong. Tính cả Đan Kỳ tổng cộng có trên vạn Linh Chiến Sĩ cùng tiến vào đấu trường cấp trung.
Trong đó không thiếu Linh Chiến Sĩ cấp F, không phân biệt được xếp hạng, chỉ xét về phương diện thi đấu. Đương nhiên đa số Linh Chiến Sĩ vẫn là cấp bậc tương ứng với xếp hạng.
Mà hắc mã Đan Kỳ đã thăng lên cấp thứ năm. Tuy rằng có hai mươi mấy người ở vị trí thứ năm, nhưng có thể lấy thân phận sinh sản giả thành công tiến vào đấu trường cấp trung, Đan Kỳ vẫn là người đầu tiên.
Nhưng dựa vào hai Linh Chiến Sĩ cấp cao đã phân tích những trận đấu của Đan Kỳ đều nói rằng Đan Kỳ chắc là đang che giấu thực lực. Cậu cố ý che giấu thực lực là vì không muốn người khác nhìn ra năng lực của cậu.
Đan Kỳ rất bất đắc dĩ tỏ vẻ cậu không che giấu thực lực, cậu thật sự là đã dốc hết sức. Cậu cảm thấy mình hẳn là nên dừng bước ở đấu trường cấp trung, cho dù có thể tiến vào đấu trường cấp cao thì chỉ có thể may mắn thôi. Ngay cả vị trí trước một trăm của gia tộc Kình Thiên cậu tỏ vẻ mình không thể vào được.
Sức chiến đấu của Linh Chiến Sĩ so với trong tưởng tượng của cậu hơi mạnh một chút.
Sau khi đánh xong mười hai trận, cường độ chiến đấu cao khiến cậu kiệt sức. Cũng may Lâm Uyên Kỳ có hải sâm bồi bổ thân thể, mà Lăng Phong Hàn lại có sâm đá quý nhất của tộc Chim. Hai người lấy kẹo ra cho Đan Kỳ bồi bổ thân thể và dưỡng thai. Lại phối hợp với rau dưa gieo trồng của cậu, chưa tới hai ngày đã lấy lại sức sống.
Bởi vì suy nghĩ những Linh Chiến Sĩ cấp thấp thi đấu xong sẽ có thời gian mệt mỏi, cho nên trước khi thi đấu cấp trung họ có ba ngày nghỉ ngơi. Đan Kỳ liền thừa dịp ba ngày này liều mạng nghỉ ngơi lấy lại sức, đồng thời cũng kiểm tra tình trạng của lều ươm giống.
Trận đấu chung kết còn nửa tháng nữa, ma thực thứ tư của cậu có thể chín ra không? Nếu lại có thêm một cái mang tính công kích, nói không chừng còn có cơ hội thắng. Khả năng phòng ngự chắc là cũng có cơ hội, có thể từ từ nghiền nát. Nếu ra hệ trị liệu vậy chỉ có thể chấp nhận thôi.
Giống cây mới lần này là khoai tây, cậu không thể tưởng tượng ra khoai tây sẽ tác chiến như thế nào. Chẳng lẽ bản thân mình phải đào củ từ trong đất ra sao? Đan Kỳ nhịn không được cười hai tiếng, tiếp tục tưới nước cho khoai tây của mình.
Lâm Uyên Kỳ tiếp nhận nhiệm vụ đăng video lên tường gia viên nhà cậu, các fan tỏ vẻ, giá trị của thực vật mới sẽ rất cao!
Lăng Phong Hàn thì đảm nhiệm vị trí đối ngoại. Có mấy công ty mậu dịch muốn hợp tác với bọn họ để buôn bán rau dưa. Lăng Phong Hàn còn đang suy xét, bởi vì Trùng tộc cũng cầm bản hợp tác xuất khẩu tới tìm anh. Anh cảm thấy Trùng Tộc có nhu cầu rất lớn với rau dưa, có thể ưu tiên xem xét cho Trùng tộc. Nhưng cũng không thể xem nhẹ những chủng tộc khác, đến lúc đó có thể làm việc với nhiều bên hơn.
Dù sao lượng gieo trồng hiện giờ trong vườn ươm cũng không nhỏ, đã có thể tính bằng tấn rồi.
Đan Kỳ nhìn mầm khoai tây vừa mới mọc dài được mười mấy cm, trong lòng hơi sốt ruột. Muốn cho nó thêm một ít phép thuật để thúc đẩy sinh trưởng của nó, lại sợ bản thân tiêu hoa quá nhiều tinh lực, lỡ như khi thi đấu cấp trung bị thua như vậy mất nhiều hơn được. Ít nhất cậu có chắc chắn, mình có thể đứng cuối vị trí đấu trung cấp. Nếu may mắn hơn có thể đứng trên mức trung một chút.
Hơn nữa cậu cũng không muốn thứ tự của mình quá cao, nếu gây chú ý quá, ngược lại sẽ bị người đuổi theo mông đánh, chuyên đi nghiên cứu nhược điểm của cậu. Hiện giờ toàn bộ tinh tế đều biết nhược điểm của cậu là bản thân quá yếu. Chỉ cần dốc toàn bộ sức lực cho cậu một đòn trí mạng như vậy cậu nhất định sẽ bị loại.
Đan Kỳ dữ sức chính là sợ mình thật sự trở thành hắc mã trong miệng bọn họ.
Gỗ tốt thì ở trong rừng, gió cao rồi sẽ tàn. Ví dụ như Đông Phương Kỳ sẽ có kết cục thê thảm. Không bằng giấu tài, từ từ mưu tính, có lẽ có thể thành nghiệp lớn. Đan Kỳ từ từ nhắm lại hai mắt, đột nhiên cảm thấy trên đầu hơi ngứa.
Cậu xoa xoa trán và tóc, cảm thấy mình có thể là quá mệt mỏi, liền nằm xuống giường ngủ một giấc. Sau khi tỉnh ngủ thật sự là không ngứa nữa, nhưng lại thấy hơi đau. Đan Kỳ không dám chậm trễ, liền dùng người máy gia đình kiểm tra, kết quả kiểm tra cho thấy tất cả đều tốt, ngay cả tiểu bạch tuộc trong bụng cũng rất hoạt bát nên yên tâm.
Một ngày sau, cậu lại bước lên đấu trường cạnh tranh một lần nữa.
Đấu trường cấp trung so với cấp thấp không chỉ khó khăn hơn, trận đầu tiên là cậu thắng hiểm, trận thứ hai là gặp phải Linh Chiến Sĩ cấp A. Đan Kỳ cười khổ một tiếng, cậu cảm thấy mình chắc phải dừng bước ở đây.
Tên Linh Chiến Sĩ cấp A kia vừa thấy cậu, trên mặt liền hiện lên vẻ hứng thú, cậu ta nói với Đan Kỳ: "Tôi biết cậu, cậu là tiểu ca ca đánh số."
Đan Kỳ rất lễ phép gật đầu với cậu ta nói: "Xin chào, mời chỉ giáo."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!