Chương 36: (Vô Đề)

Bởi vì Đan Kỳ kêu gọi chiến sủng ở Diễn Võ Trường đều đã được ngụy trang, cho nên ở trong mắt mọi người, chiến sủng mà Đan Kỳ kêu gọi đều là những chiến sủng mà Linh Chiến Sĩ bình thường hay kêu gọi.

Nhưng không giống bình thường là Đan Kỳ có thể gọi ra hai con chiến sủng, mà những Linh Chiến Sĩ khác chỉ có thể gọi ra một con. Ngay cả chiến sủng của Kình Trạch cũng chỉ có một con Kinh Sư mà thôi.

Người xem trong Diễn Võ Trường nháy mắt trở nên chật ních, mọi người cảm thấy rất hứng thú với hắc mã đột nhiên xuất hiện này.

Liên tiếp thắng ba trận, trong đó Linh Chiến Sĩ cao nhất là cấp C, ở trên khán đài Lăng Phong Hàn và Lâm Uyên Kỳ khi bị truyền tống ra khỏi Diễn Võ Trường vẫn còn ở trong trạng thái mơ màng.

Ba trận đấu võ đã là cực hạn với Đan Kỳ, cậu lau mồ hôi trên trán, vẫy vẫy Lăng Phong Hàn và Lâm Uyên Kỳ nói: "Thế nào? Hai trận vừa rồi của tôi ổn lắm phải không?"

Hai người như mới vừa ở trong mộng tỉnh lại, vẻ mặt không thể tin được nhìn Đan Kỳ. Tính cách của Lâm Uyên Kỳ hơi hoạt bát một chút, anh ta giữ chặt Đan Kỳ không biết hỏi như thế nào: "Này….. sao có thể? Hiện giờ cậu đang mang thai đúng không? Đã bốn tháng rồi đúng không? Nhưng…. vì sao vẫn còn tiếp tục đấu võ chứ?"

Khi Lăng Phong Hàn xem Đan Kỳ thi đấu vẫn luôn suy nghĩ gì đó, lúc này đấu võ kết thúc, anh nói với Đan Kỳ nói: "Do cậu gieo trồng những loại ma thực đó sao? Nếu tôi đoán không sai, dáng vẻ những chiến sủng của cậu cũng không phải là dáng vẻ thật của chúng nó?"

Vẻ mặt Đan Kỳ ngạc nhiên nhìn về phía Lăng Phong Hàn, giơ ngón cái lên với anh nói: "Tiểu Lông Chim anh không hổ là đã từng làm tộc trưởng của một tộc, đúng là như vậy. Tôi chỉ muốn thử xem thông qua huyết khế hai người có thể kêu gọi ma thực hay không. Nếu được vậy thì sinh sản giả chúng ta sẽ giống với Linh Chiến Sĩ có thể chiến đấu."

Nghe được những lời này Lăng Phong Hàn và Lâm Uyên Cầm bỗng nhiên dâng lên nhiệt huyết.

Ba người lần lượt offline, Đan Kỳ tháo thiết bị thực tế ảo xuống hỏi: "Lúc này hai người đã hiểu vì sao tôi lại nhiệt tình mời hai người tới đây như vậy rồi chứ? Hiện giờ địa vị của sinh sản giả ở tinh tế quá thấp, nếu chúng ta có thể mở rộng thuật khống linh, nói không chừng có thể thay đổi tình trạng hiện giờ."

Có đôi khi sinh sản giả cũng không muốn phụ thuộc vào Linh Chiến Sĩ, nhưng năng lực của bọn họ quá thấp. Vai không thể khiêng, tay không thể nâng, đến cả công việc cũng không thể tìm được. Cho dù là giá trị vũ lực hay là giá trị sức lực đều thấp hơn cả người bình thường.

Nhưng bọn họ có một chỗ tốt, chính là trời sinh đã mẫn cảm với những sự vật trên thế gian này.

Mà khống linh yêu cầu cảm giác rất nhạy bén.

Lâm Uyên Kỳ và Lăng Phòng Hàn cảm kích nhìn Đan Kỳ, đặc biệt là Lăng Phong Hàn. Anh cũng giống như Đan Kỳ, là từ chỗ cao ngã xuống. Tuy rằng anh bị lừa, mà Đan Kỳ thì bị hãm hại. Nhưng hai người đều có sự không cam lòng, tuy rằng đã chấp nhận hiện thực nhưng vẫn khó nguôi ngoai.

Lăng Phong Hàn nhịn không được bước lên ôm lấy Đan Kỳ nói: "Cho dù có thành công hay không, tôi cũng cảm ơn cậu đã cho tôi một hy vọng."

Đan Kỳ hơi ngại cong mắt nói: "Kỳ thật tôi cũng có lòng riêng, hiện giờ tộc Chim biến thành như vậy, nguyên nhân là do thiếu một người lãnh đạo chính trực. Tôi ở trên diễn đàn tìm hiểu qua Lăng Phong Hàn, chẳng những người tộc Chim khen ngợi anh, ngay cả người của tộc Lân cũng tỏ vẻ nếu là Lăng Phong Hàn, hai tộc Chim Lân sẽ không thay đổi thành tình trạng hiện giờ. Nếu thật sự thành công, tôi hy vọng anh có thể đánh bại Lăng Phong Sương, lấy về thứ thuộc về bản thân mình."

Ngay cả bản thân mình, nếu có một ngày năng lực của mình đạt tới đỉnh cao, nhất định sẽ đi khiêu chiến với Đông Phương Y, đem những gì mà y nợ mình lấy về toàn bộ.

Lăng Phong Hàn vươn tay phải ra với cậu, hai người cứ như vậy nắm chặt tay, Lăng Phong Hàn gật đầu nói: "Tôi sẽ!"

Ý tưởng của Lâm Uyên Kỳ đơn giản hơn, anh ta muốn trở về chiến trường, ra sức bảo vệ tộc Lân.

Mục đích của mọi người dù sao cũng giống nhau, cho nên ba người liền bắt đầu khóa học đầu tiên gieo trồng ma thực.

Ngay từ đầu Đan Kỳ chia cho mỗi người ba hạt ma thực rau chân vịt và ba hạt ma thực cà chua ươm vào bát ươm giống, cũng nhỏ vào ba giọt máu của mình. Sau khi máu dung nhập vào ánh sáng xanh của ma thực, bắt đầu chăm sóc bọn nó giống như thực vật bình thường. Ngoại trừ mỗi ngày nhỏ một giọt máu vào trên hạt giống, tất cả trình tự đều giống với gieo trồng thực vật bình thường.

Cho tới khi nảy mầm, Đan Kỳ để cho bọn họ thử thực hành liên hệ với ma thực. Thử liên tục mười mấy lần, đều không hề thành công.

Đan Kỳ cảm thấy chắc là khế ước vẫn chưa có hiệu lực, liền để cho bọn họ tiếp tục lấy máu tẩm bổ cho ma thực mỗi  ngày.

Trong mấy ngày này cây cải dầu của Đan Kỳ đã thu hoạch. Cậu đăng ảnh chụp và video vào tường gia viên nhà mình, mọi người đều sôi nổi nói: Đùa à, đây rõ ràng là một loại cây cảnh! Vì sao lại muốn lấy ăn!

Đúng vậy đúng vậy! Hoa cải dầu xinh đẹp như vậy, sao có thể lấy ăn cơ chứ?

Tôi cũng rất thích hoa cải dầu! Quả thật giống như cảnh tiên vậy!

Xin hỏi nơi này có cung cấp nơi vẽ tranh thực vật không? Tôi là học sinh khoa mỹ thuật, nơi này quả thật rất thích hợp vẽ tranh!

……

Đan Kỳ vừa cười tủm tỉm vừa nhìn những bình luận này, vừa nhận khen thưởng từ ma thực mới. Khen thưởng mới giống như dự đoán của Đan Kỳ, quả nhiên là ma thực hệ trị liệu.

Tên: Ma thực cây cải dầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!