Chương 33: (Vô Đề)

Trong Bình Hành Tứ giới liên tục nhảy ra những dấu chấm than.

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Từ từ, Đan Kỳ, vừa rồi cậu có ý gì?

Bình Hành Tứ giới [Bọt biến trong nước]: Trước mặt? Đan Kỳ, cậu đang nói gì vậy?

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Chẳng lẽ cậu là Đông Phương Kỳ? Là Đông Phương Kỳ bị em trai ngoài giá thú hãm hại sao?

…..

Sau một đống spam lớn, Đan Kỳ mới yếu ớt mở miệng: Tôi cho rằng mọi người đã biết, dù sao sinh sản giả thể chất cấp ưu cũng không nhiều lắm.

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Đúng là không nhiều lắm, nhưng mà ai sẽ nghĩ tới con cưng của trời lại có thể cùng nhóm với chúng tôi….

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Nói như vậy, Kỳ thần! Hiện giờ cậu cậu cậu cậu đang ở đại lục Kình Thiên sao?

Bình Hành Tứ giới [Đan Kỳ]: Hiện giờ tôi đang trên đường đi thăm Nhuyễn Nhuyễn, tôi thật sự lo lắng cho cậu ấy.

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Chúng tôi cũng rất lo lắng cho cậu ấy, Đan Kỳ, nhất định phải nói tình huống của cậu ấy cho chúng tôi biết nhé.

Bình Hành Tứ giới [Bọt biển trong nước]: Chúng tôi bàn bạc nửa ngày, đều rất muốn qua thăm cậu ấy. Kỳ thần, hiện giờ tôi qua tìm cậu!

Bình Hành Tứ giới [Tiểu Lông Chim]: Tôi không đi được, hỏi thăm Nhuyễn Nhuyễn giúp tôi. Ngày dự sinh của tôi còn có ba ngày, không dám đi đường xa.

Bình Hành Tứ giới [Đan Kỳ]: Vậy anh nghỉ ngơi cho tốt đi lông chim, tôi sẽ hỏi thăm cậu ấy giúp anh.

Rất nhanh Đan Kỳ nhận được tin nhắn riêng của tiểu lông chim: "Đan Kỳ, cậu thật sự là Đông Phương Kỳ sao?"

Đan Kỳ trả lời nói: "Đúng vậy lông chim, tôi cũng không nghĩ tới anh lại là Lăng Phong Hàn."

Lăng Phong Hàn hơi ngại cười nói: "Tôi cũng đã là người xưa, hơn nữa kết cục của tôi cũng là gieo gió gặt bão, mà cậu là do bị người ta hãm hại. Có thể nói với tôi tại sao lại như vậy hay không?"

Đan Kỳ trả lời nói: "Tôi cũng đang điều tra, chi tiết cụ thể cũng chưa nói với anh được. Nhưng anh vì sao lại tự nguyện biến thành sinh sản giả?"

Lăng Phong Hàn đáp: "Không phải tự nguyện biến thành sinh sản giả, mà là tôi quá tin tưởng Lăng Phong Sương, tin tưởng cậu ta sẽ trở thành một người lãnh đạo tốt. Từ nhỏ tới lớn, cậu ta có thiên phú hơn tôi. Đúng vậy là lừa gạt tình cảm của tôi. Tôi không nghĩ tới cậu ta lợi dụng tình cảm của tôi để lấy được vị trí tộc Chim, cũng không nghĩ tới sau khi cậu ta lợi dụng tôi xong sẽ phá hủy linh hạch của tôi, tiêm thuốc biến dị vào cho tôi. Có lẽ tôi nên cảm thấy may mắn cậu ta để lại mạng cho tôi.

Nhưng tôi lại rất hận bản thân mình vì sao lại tin tưởng cậu ta như vậy. Cho nên tôi là gieo gió gặt bão, không thể trách người khác được."

Đan Kỳ suy nghĩ bỗng nhiên nói: "Vậy anh…. có muốn trở lại trạng thái ban đầu không?"

Lăng Phong Hàn nửa ngày không có trả lời, cho tới khi Đan Kỳ nghĩ anh ta không muốn tiếp tục đề tài này nữa, Lăng Phong Hàn mới trả lời: "Sao mà không muốn? Nhưng mà Đan Kỳ…. không phải tôi muốn đả kích cậu, chúng ta đã biến thành như vậy, cho dù không cam lòng thì có ích gì? Hiện giờ tôi cũng đã sinh năm đứa con, người kia đối với tôi cũng rất tốt, Hoa Hạ cũng là nơi đất lành chim đậu.

Cho dù không cam lòng thì có thể thay đổi được cái gì sao?"

Trong lòng Đan Kỳ cũng hiểu rõ chỉ trả lời: "Có không cam lòng là được, anh phải tin tưởng vào hy vọng."

Phi thuyền dừng lại tại đại lục Lâm Uyên, một tòa lâu đài tráng lệ được xây dựng trên biển, một nửa ở trên đất, một nửa ở trong biển, nó nguy nga tráng lệ xuất hiện trước mặt Đan Kỳ. Kình Trạch mở miệng nói: "Chúng ta tới rồi, đi thôi!"

Đan Kỳ đi theo Kình Trạch xuống phi thuyền, từ rất xa đã đánh giá tòa lâu đài này nói: "Văn minh của tộc Lân hình như đã có từ rất lâu?"

Kình Trạch ừ một tiếng nói: "Linh trưởng sở hữu văn minh trong lịch sử, ngoại trừ tộc Hoa Hạ, thì chỉ còn tộc Lân."

Đan Kỳ đương nhiên biết văn minh của Hoa Hạ có từ rất lâu, dù sao cậu cũng là yêu tinh của Hoa Hạ.

Kình Trạch dặn dò nói: "Em đi theo tôi, đừng chạy loạn. Tộc Lân là lưỡng thể, lúc ở trong nước sẽ là nhân ngư, sau khi lên bờ sẽ tự động biến ra hai chân. Nhà của bọn họ đều dựng gần biển, hoặc là xây ở trên những tổ chim biển, chỉ có một bộ phận rất nhỏ là xây ở dưới đáy biển. Tộc Thú các em rất ít người biết bơi, cẩn thận không chừng lại rớt xuống biển."

Đan Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, cùng Kình Trạch đi vào vương cung của tộc Lân.

Vương cung của tộc Lân cũng coi như làm cho Đan Kỳ mở rộng tầm mắt. Có các loại tranh giống như điêu khắc và các kiến trúc xa hoa lộng lẫy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!