Chương 25: (Vô Đề)

Nhìn thấy lời bình luận này Đan Kỳ giật mình, sao cậu lại quên mất, chiến sủng mình kêu gọi tuy rằng lớn hơn rau dưa bình thường, nhưng chỉ cần là fans của cậu có thể sẽ nhận ra chúng nó là cái gì.

Cậu vừa nấu ăn vừa nói thầm trong lòng.

Tuy rằng hiện giờ cậu chưa ngã ngựa, nhưng lúc trước cậu đã nhìn thấy một cái bình luận, nói mình từng là người có triển vọng, thế mà lưu lạc tới mức phải đi làm người bán rau. Cậu không biết người này có phải là Đông Phương Y không, nhưng nếu nhanh như vậy mà đã bị nhận ra, vậy thì cũng không tốt.

Vì thế cậu vừa ướp cá vừa nói: "Nếu mọi người thích tôi, vậy thì chú ý nhiều tới rau dưa của tôi đi! Tôi chỉ là một sinh sản giả, hơn nữa còn là người có thai…." Những cái khác Đan Kỳ cũng không có nhiều lời, không có phủ nhận, cũng không thừa nhận. Cậu sẽ không nói dối, cho dù không muốn thừa nhận, cũng sẽ không phủ nhận trước mặt mọi người.

Tuy nhiên các fan lại có hứng thú với video ở diễn võ trường mà người kia nhắc tới, liền sôi nổi tỏ vẻ: "Anh trai lầu trên xin chờ một chút, một người vui không bằng mọi người vui, gửi cho mọi người đoạn link đó để chúng tôi cùng đi xem nào!"

Người nhắn tin nhắn kia lập tức gửi một đường link tới mọi người bắt đầu vừa xem phòng phát sóng trực tiếp của Đan Kỳ vừa xem video kia.

Ngay sau đó, những lời bình luận đã hiện lên từng tiếng cười ha ha ha.

"Ha ha ha anh trai nhỏ cậu lấy lá rau chân vịt làm mặt nạ sao?"

"Ha ha ha tôi muốn một chiếc mặt nạ giống với của anh trai nỏ."

"Lại nói tiếp, mặt nạ của cậu mua thật lợi hại! Mua ở nơi nào vậy?"

"Này này này này! Nhìn xem, tôi cũng có một cái mặt nạ tương tự của anh trai nhỏ!"

…..

Đan Kỳ cực kỳ bất đắc dĩ, đem cá đã cắt xong cho vào trong nồi canh cà chua đang sôi, vặn lửa nhỏ nấu ba phút, sau đó tắt bếp cho thêm vài lá rau chân vịt thái nhuyễn. Một chén canh cá cà chua thơm nức mũi đã ra khỏi nồi.

Cậu hắng hắng giọng nói: "Hôm nay…. phát sóng trực tiếp tới đây thôi, mọi người…. Nếu muốn làm thì xem lại nhé!" Nói xong cậu vội vàng offline, chạy trối chết.

Mà khi cậu offline bình luận vẫn hiện lên không ngừng: "Anh trai nhỏ đừng chạy! Chúng tôi còn muốn hỏi một chút, cậu làm sao mà lấy lá rau chân vịt kia che lên mặt mà không bị rớt xuống đất? Ha ha ha sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ!"

Cho tới khi Đan Kỳ offline, khu thảo luận của cậu vẫn còn thảo luận khí thế ngất trời.

Người thường đối với một số nhân tố cụ thể của Linh Chiến Sĩ cũng không hiểu biết rõ ràng, bọn họ chỉ cảm thấy Đan Kỳ mang theo các đồ ăn bảo bảo đi chiến đấu nhìn rất đáng yêu. Đặc biệt là cái lá rau chân vịt che trên mặt, sao lại có thể đáng yêu như vậy?

Vì thế, Đan Kỳ lại nổi tiếng ở Diễn Võ Trường.

Vừa mới rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, Đan Kỳ liền nhận được một yêu cầu kết bạn. Đó là một cái ID lạ, tên là Duệ Khôn. Đan Kỳ cực kỳ bất đắc dĩ, cái ID làm cậu có một cảm giác có được tiểu đệ trên giang hồ. Ở thế giới này cậu không có bạn bè, ngoại trừ nói chuyện với bốn người trong Bốn Phía Như Nhau hoặc là cùng mọi người nói chuyện một chút, cũng chỉ một mình đi dạo trên internet.

Vì thế cậu đồng ý kết bạn của Duệ Khôn, sau đó đối phương lại gửi tới một lời mời.

Đan Kỳ nhìn khung nhắc nhở trước mắt: Bạn tốt Duệ Khôn của ngài mời ngài tới chỗ ông ấy, xin hỏi có đồng ý hay không?

Đan Kỳ nghĩ nghĩ, liền chọn đồng ý, cậu rất tò mò người này vì sao lại tìm cậu.

Rất nhanh trước mặt cậu sáng lên, sau đó cậu liền xuất hiện ở một nơi hơi âm u. Nhìn thấy thiết lập skin hơi quen mắt, Đan Kỳ đột nhiên nhớ ra, nơi này không phải là diễn võ trường lần trước cậu tới đó sao?

Một nam nhân râu dài cường tráng đi về phía cậu, Đan Kỳ nhíu mày, trên mặt người nọ cũng hiện ra vẻ mặt nịnh nọt: "Ôi! Đây không phải là tiểu anh hùng của chúng ta sao? Quả nhiên lớn lên rất đẹp! Xin chào ngài tiểu anh hùng, tôi là Duệ Khôn ông chủ của Diễn Võ Trường, ngài có thể gọi tôi là Duệ Khôn."

Quả nhiên không có đoán sai, Đan Kỳ cũng vươn tay phải nắm lấy tay của đối phương.

Đan Kỳ hỏi: "Ngài tìm tôi có chuyện gì sao?"

Vẻ mặt của đối phương vẫn rất nhiệt tình, vừa xoa tay vừa nói: "Có  việc, đương nhiên là có việc! Ngài đã lấy được quán quân ở chỗ chúng tôi, nhưng lại bỏ lại phần thưởng."

Đan Kỳ vừa nghe liền nói: "Còn có khen thưởng sao?"

Duệ Khôn nói: "Đương nhiên có! Hệ thống kết toán một nửa phần thưởng của ngài theo mặc định, nhưng ngài là quán quân, sau khi thi đấu thắng diễn võ trường chúng tôi sẽ tặng thêm cho ngài 10%! Ngày hôm qua ngài thắng 2 vạn, 10% chính là 2 ngàn, đây là tiền thường ngài nên được."

Rất nhanh trước mắt Đan Kỳ liền xuất hiện một khung giao dịch. Trong khung giao dịch của đối phương có 2 ngàn điểm tín dụng, Đan Kỳ cũng không khách khí, liền nhận lấy 2 ngàn điểm tín dụng này. Thanh âm tiền vào tài khoản vang lên, Đan Kỳ nói với đối phương: "Thật cảm ơn ngài, nếu không có chuyện gì, tôi đi trước."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!