Lúc Thuý An tỉnh dậy thì đã là 10h sáng.
Sau khi tắm rửa dưỡng da xong thì cô ra ngoài xem Hoàng Duy đang làm gì.
Thế mà anh lại không có ở nhà, đêm qua còn ốm sốt mà sao lúc này đã đi đâu rồi? Cô vào bếp lấy nước uống thì thấy trên bàn ăn có một chiếc bánh ngọt, một hộp sữa hạt và một mẩu giấy nhỏ.
Bên trên là nét chữ nhẹ nhàng, tinh tế với lời nhắn ngắn gọn: "Anh đã mua đồ ăn sáng.
Chúc em ngon miệng".
Xem ra anh cũng khá chu đáo, còn nghĩ tới người vợ hờ như cô trước khi ra khỏi nhà.
Thuý An mỉm cười ngọt ngào cầm mẩu giấy cất vào ví tiền của mình rồi quay lại cầm chiếc bánh lên xem.
Thực ra cô là người không ăn sáng, cô có bệnh vặt là cứ ăn sáng thì sẽ đau bụng.
Cô đã thử qua món nóng, món lạnh, món khô, món nước thì cơ thể đều phản ứng như nhau.
Lâu ngày cô cũng từ bỏ luôn việc ăn sáng, chỉ uống nước ấm mà thôi.
Nhưng hôm nay phá lệ, coi như cô ăn trưa sớm vậy.
Lúc này nhìn quanh nhà cô mới cảm thấy rất thiếu phong vị của một ngôi nhà đã có chủ.
Thế là cô lấy sổ bút ra ghi lại tất cả đồ còn thiếu muốn mua.
Từ đồ trang trí đến dụng cụ nấu ăn, thuốc thang, đồ dùng gia đình khác đều phải có.
Không ghi ra thì thôi chứ liệt kê thành danh sách cô cũng thấy khá dài, xem ra phải chia làm mấy ngày để đi rồi.
Ting ting.
Tiếng quét vân tay trên cửa vang lên, anh đã về, theo sau còn có mấy người đến từ cửa hàng nội thất.
Hoá ra anh ra ngoài để tìm người tới lắp giường mới.
Tốc độ làm việc này cũng nhanh thật.
"Chào buổi sáng" cô chẳng nghĩ ra được câu nào đành nói câu nhạt nhẽo này.
Hoàng Duy cười khẽ, đã gần trưa rồi vẫn còn chào buổi sáng chắc hẳn cô cũng cảm thấy không biết phải nói gì với người bạn cùng nhà mới này của mình nên mới chọn câu này.
"Ừm, em dậy rồi thì tốt, chỉ sợ sẽ làm ồn khiến em mất ngủ.
Lát nữa có thể cho chút ý kiến về bài trí trong phòng không?"
"Được chứ"
Anh đã mua rất nhiều thứ để bày biện trong phòng ngủ nhỏ.
Ngoài giường ra còn có bàn làm việc, giá sách, tủ đồ, tranh ảnh trang trí.
Tất cả mọi thứ đều đầy đủ như mẹ anh chuẩn bị bên phòng ngủ lớn, hoàn toàn đủ điều kiện đáp ứng việc sống riêng của hai người.
Trong lúc các nhân viên của cửa hàng nội thất đang bận rộn lắp đặt đồ đạc thì cô kéo anh ra phòng khách hỏi:
"Em có thể ở phòng này không? Em thích căn phòng nhỏ đủ dùng"
"Nhường cho em phòng lớn không muốn lại muốn dùng phòng nhỏ sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!