Căn hộ này do một tay mẹ anh sắp xếp, có lẽ anh cũng như cô, chẳng đến qua được mấy lần.
Lẽ dĩ nhiên là mẹ anh chỉ sắm đồ cho một phòng ngủ.
Bên tổ chức đám cưới còn có tâm đến mức rải sẵn hoa hồng, đặt nến thơm, trang trí thêm mấy món đồ lãng mạn trong phòng.
Họ còn chuẩn bị rất nhiều bóng bay hình trái tim có treo ảnh cô dâu chú rể ở sợi dây buộc thả trong phòng.
Lúc này đã là 3 ngày sau hôn lễ rồi nên hoa đã héo, nến đã cháy cạn, mấy quả bóng bay cũng xẹp hơi.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, không khí chợt trở nên lúng túng.
"Mấy hôm nay em cũng mệt mỏi rồi, ra sofa ngồi nghỉ tạm đi, anh dọn dẹp mấy thứ này đã" Hoàng Duy là người phá vỡ sự im lặng.
"Không cần, em dọn cùng anh, cũng không có gì nặng nhọc mà" Thuý An xua tay nói.
"Tuỳ em"
Sau đó hai người vào nhà kho lấy đồ đạc để dọn dẹp lại căn phòng.
Xong xuôi tất cả cũng đã là một tiếng sau, cả hai vốn đã mệt mỏi rồi càng thấy uể oải hơn.
Họ cũng chẳng cần để ý gì nữa ngồi lên trên sàn nghỉ ngơi.
"Nhìn thì ít mà dọn xong cũng mệt thật đấy.
Nhưng tối nay phải làm sao được? Chúng ta chỉ có một chiếc giường" cô cất tiếng hỏi.
"Em ngủ ở đây đi, anh ra sofa.
Ngày mai anh sẽ gọi người đến lắp giường cho phòng ngủ còn lại"
"Ừm... vậy... chúc anh ngủ ngon" có một sự hụt hẫng thoáng qua trong lòng cô.
"Cảm ơn.
Chúc em ngủ ngon" anh lịch sự đáp lời, vẫn là cách nói chuyện không đậm không nhạt xa lạ đó.
Nói rồi anh mở tủ lấy chăn gối ra phòng khách.
Căn hộ này có 2 phòng tắm nên bọn họ cũng chẳng cần phải nhường nhau, thân ai nấy lo, mệnh ai nấy sống.
Ban đêm Thuý An đang ngủ thì nghe thấy tiếng sấm sét đùng đoàng ngoài cửa.
Lúc này đã có mưa rào, xem ra mùa hạ sẽ đến sớm rồi.
Cô có tật xấu là nếu bị tỉnh giữa giấc thì sẽ rất khó ngủ lại nên cô sẽ thức luôn cho đến khi thực sự buồn ngủ díu mắt mới ngủ tiếp.
Lúc này cũng chẳng có gì để làm, lướt điện thoại một lúc cũng chán nên đi lò dò đi ra phòng khách xem Hoàng Duy thế nào.
Anh vẫn ngủ khá yên tĩnh, tư thế ngủ cũng nghiêm túc ngoan hiền dù đang nằm trên sofa chật chội.
Chẳng bù cho cô khi ngủ luôn gác ngang gác dọc đá chăn tứ tung.
Cô rón rén lại gần, có ý đồ muốn ngắm trộm anh lúc ngủ.
Dù sao cũng đã là vợ chồng, cho dù có hữu danh vô thực thì cô cảm thấy hành động này của mình cũng không có gì quá đáng.
Cô chống cằm ngồi nhìn anh một lúc lâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!