Qua Tết mẹ con Thuý An liền chuyển về căn hộ ở ven hồ.
Căn nhà có 5 tầng, mỗi tầng là một căn hộ dịch vụ cho thuê.
Cô ở tầng 3, các tầng còn lại đều đã có khách thuê dài hạn, chủ yếu là người nước ngoài.
Nơi này tuy diện tích sàn nhỏ hơn nhà cô rất nhiều nhưng lại vừa đúng ý cô.
Bước ra ban công có thể thấy được hồ nước lớn nhất thành phố, thấy con đường uốn lượn xinh đẹp có hàng cây xanh mát mắt.
Không gian xung quanh khá yên tĩnh, ra vào còn có nhân viên lễ tân kiểm tra thông tin, nói cách khác là người lạ không thể vào được.
Cô cảm thấy mô hình kinh doanh này khá ổn, có thể thu lợi lâu dài.
Nhà cô ai cũng có máu kinh doanh, chỉ có cô là muốn làm công ăn lương, tìm chỗ đứng trong ngành.
Hiện tại có một chuyện lớn cần giải quyết ngay là tìm người giúp việc trông bé Bắp.
Cô đã tìm được công việc, tuy không thể bắt đầu từ vị trí cao như trước vì công việc gần nhất thì làm ngắn hạn, sau đó lại có khoảng nghỉ trong sự nghiệp khá dài khiến nhiều doanh nghiệp e ngại cô không gắn bó với họ nhưng cô có niềm tin rằng chỉ cần nỗ lực làm việc thì sẽ không thiếu trái ngọt để ăn.
Đúng lúc cô đang bối rối chuyện tìm người trông con thì Vân Anh gọi sang:
"Cứu tao với tao muốn xẻo tai đi mất thôi, mẹ tao suốt ngày cứ ca bài lấy chồng lấy chồng lấy chồng tao rồ lên mất".
Thuý An nghe thế thì bật cười, cô ấy vẫn luôn thích nói cường điệu lên thế này: "Sang nhà tao trốn đi, tao về phố rồi, đang ở gần hồ".
"Chờ mỗi câu này, tao dọn đồ sang ở ké nhé.
Mỗi ngày 3 bữa, trông con dạy con sẵn sàng nhận nhiệm vụ" cô ấy hớn hở.
"Thoải mái, mày cứu tao mới đúng đó, tao đang rầu vì sắp đi làm mà không có ai trông con"
"Yên tâm đi bạn ơi, tối sang ngay"
Vậy là hai người các cô lại sống chung, có Vân Anh rồi cô có thể yên tâm hơn bao giờ hết.
Buổi tối, Vân Anh vừa dọn sang đã mang thẻ giấy ra dạy bé Bắp phân biệt các con vật bằng tiếng Anh.
Thuý An thì lúi húi rửa bát, dọn dẹp trong bếp.
Xong xuôi thì cắt ít trái cây tươi ra cho một lớn một bé đang ngồi khoanh chân chơi trò nhìn hình đoán tên trên thảm giữa phòng khách.
"Dự định mở nhà hàng của mày thế nào, nhanh không tao ăn hết tiền còn đâu nữa mà góp" cô cười trêu.
"Giờ đang dịch, mở có mà gánh chi phí vỡ mồm.
Nhưng tao nghĩ có thể bán online trước.
Tao sẽ bắt đầu từ mấy món ăn vặt, mày cũng biết làm nên dư sức phụ tao.
Những thứ này bảo quản được lâu, dù đang là dịch nhưng khi đến tay khách thì vẫn còn ngon lành.
Tao sẽ bán cả đồ ăn vặt cho cả các bé và dân văn phòng nữa, nghe hợp lý không?"
"Tao thấy cái này ổn đó, cũng thêm ý tưởng cho mày quay video"
"Nghĩ cho tao cái tên xem nào, tao định đặt là Bếp Mẹ Bắp luôn haha dù sao bây giờ cả thiên hạ đều tưởng tao mới là người đẻ ra nhóc con này"
"Nghe cũng ổn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!