Hết hạn cách ly, Hoàng Duy lập tức chạy tới nhà bố mẹ cô hỏi về cô.
Nhưng ông bà vẫn luôn đóng cửa không tiếp với lý do chính đáng là không tiếp xúc với người lạ mùa dịch bệnh.
Gần như mỗi ngày anh đều tới khu vực gần nhà cô, chờ xem ông bà có đi gặp cô hay không.
Nhưng mà bố mẹ cô cũng không đi đâu xa, có ra ngoài cũng chỉ đi mua sắm.
Còn Thuý An và bé Bắp đang trải qua cuộc sống bình yên trong thôn làng.
Vân Anh về nhà vài ngày rồi cũng chạy xuống đây chơi cùng mẹ con cô.
Vừa thấy cô ấy vào sân là bé Bắp đang ngồi trên ghế ăn dặm đã vươn tay về phía trước miệng líu lo: "Anh, Anh, Anh"
"Anh đây, mẹ xuống với con rồi, thơm mẹ cái nào" cô ấy bế bé Bắp lên, cậu nhóc cũng ôm cổ cô ấy thơm lên má.
"Xe đâu? Sao lại chạy xe máy xuống đây?" Thuý An nhìn ra cổng thấy cô ấy chạy một chiếc xe máy xuống thì hỏi.
"Tại cái lão chồng cũ của mày chứ sao.
Tao định sang lấy xe đi thì vô tình thấy lão đang lảng vảng gần nhà mày, tao sợ bị theo dấu nên về đi xe máy cho lành"
Hoá ra, anh vẫn như hồi bọn họ mới chia xa, cố chấp không chịu bỏ cuộc.
"Cảm ơn mày"
"Trong phố bây giờ dịch nặng lắm, tao cũng không dám đi đâu mấy nay cứ ở nhà mãi.
Nghe nói sắp tới có khi còn cấm ra vào thành phố.
Hôm sau tao xuống sẽ mang thật nhiều đồ dự trữ cho mẹ con mày, nếu lúc đó tao không xuống được còn có cái mà ăn".
"Ở đây mua của bà con trong làng cũng được mà, tao thấy thực phẩm cũng tươi sạch"
"Nhưng không đa dạng má ơi, con nó đang ăn dặm cần đổi bữa nhiều cho nó quen với các loại đồ ăn"
"Ừ, thế mẹ cháu lại cảm ơn mẹ Vân Anh nhé.
Lát tao gửi tiền cho mày, cứ mua đi giờ này chắc nhiều chỗ đang hét giá vì khan hàng đó"
"Có lẽ vậy, con cháu được ngày giỗ ông mà"
Vân Anh ở lại đến chiều muộn mới về.
Trước khi về cô ấy còn sơ chế sẵn nguyên liệu làm đồ ăn dặm cho bé Bắp, chia thành các hộp khác nhau đủ nấu ăn trong 3 ngày.
Quả thật cô ấy xem bé Bắp như con ruột do mình sinh ra vậy, Thuý An nhìn thấy mà vô cùng cảm động.
Mấy ngày sau Vân Anh lại xuống, lần này cô ấy đã đi ô tô của nhà cô xuống, mang theo một xe đầy đồ ăn, đồ dùng thiết yếu.
"Muộn thế, đi đường gặp chuyện gì sao?" thấy tối mịt rồi cô ấy mới xuống thì Thuý An lo lắng hỏi.
"Không có gì, tìm đường tránh kẻ theo đuôi thôi.
Dám đi theo tao đến cả siêu thị, tao cho đi hết một vòng thành phố luôn cho chừa"
"Anh ấy đi theo mày hả?" cô do dự hỏi.
"Tao không chắc, nhưng thấy có một con xe Audi cứ đi theo sau tao mãi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!