Chương 36: Gãy Cành 2

Cô hạ cánh xuống thành phố mà mình đã sinh sống mấy năm trước, bắt xe về căn hộ mà cô và Vân Anh sống cùng nhau.

Thuý An gõ cửa, Vân Anh ra mở thấy là cô thì rất đỗi bất ngờ.

Quan sát cô một lượt từ trên xuống, thấy cô gầy yếu hơn lúc còn sống ở đây, Vân Anh nghĩ cô đã gặp phải chuyện không vui trong nước.

Cô ấy hỏi: "Anh ta không tốt với mày?"

Vân Anh biết cô đã lấy chồng, trước đây cô ấy là người phản đối mãnh liệt nhất.

Cô ấy ghét chuyện xem mắt kết hôn hay con gái vì yêu đơn phương mà đâm đầu, cảm thấy hôn nhân không có nền tảng tình yêu có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

Lúc trước thấy Thuý An thường xuyên chia sẻ về cuộc sống hôn nhân ngọt ngào trên IG, còn hay kể với cô ấy những niềm vui nho nhỏ mà cô nhận được từ anh thì cô ấy đã rất vui, còn nghĩ có lẽ Thuý An là một trường hợp ngoại lệ.

Tuy Thuý An không đăng ảnh chụp chung, cô ấy không thấy mặt người đàn ông đó nhưng qua lời kể có cánh của Thuý An cô ấy đã thấy có vẻ anh ta cũng tốt bụng.

Không ngờ lúc này Thuý An lại quay về đây, trong bộ dạng gầy đến nỗi gió thổi bay.

Quả thật gần đây Thuý An đã sụt cân không ít, do nghén nên không ăn được gì, đều phải dựa cả vào thuốc bổ.

Cũng chính vì thế gia đình cô mới không cho cô sang đây, bố mẹ cô cũng nói sang rồi mỗi ngày đều phải cập nhật tình hình nếu thiếu một ngày thôi là ông bà sẽ sang bắt về.

Thuý An lắc đầu cười khổ: "Rất tốt, chỉ là không hợp với nhau nữa".

"Không sao, không hợp thì bỏ, con cái gì đâu mà sợ" Vân Anh ôm cô an ủi.

"Có con rồi" Thuý An khẽ cười.

"Cái gì? Mày có con? Mới chưa tới 1 năm? Mày đẻ bằng nách à?" Vân Anh sửng sốt.

Thuý An chỉ chỉ vào bụng mình nói: "8 tuần, chưa biết chào mẹ Vân Anh được đâu".

Vân Anh nhìn bụng cô, cảm thấy không khác bình thường cho lắm.

Cô ấy vẫn hết sức hoài nghi hỏi: "Thực sự là có con rồi sao? Sau này trong nhà chúng ta sẽ có một đứa trẻ? Tao không cần đẻ mà được làm mẹ luôn?"

Vân Anh trở nên rất hào hứng, cô ấy chạm lên bụng cô rồi lại rụt tay về, cẩn thận và e dè.

Cô ấy chỉ sợ làm bị thương đến em bé.

"Ừ, sau này con có lớn được không thì còn xem mẹ Vân Anh cho mẹ cháu ăn gì" Thuý An mỉm cười.

"Đương nhiên phải ăn cái ngon nhất, bổ nhất.

Mau mau vào nhà nghỉ ngơi đi, đừng để bé con mệt mỏi"

...

Tại một thiền viện trong nước, Hoàng Duy tham gia vào khoá tu ngắn hạn.

Anh tìm về cửa Phật mong muốn tìm được sự bình an trong tâm hồn, cũng mong muốn cầu phúc cho cả hai đứa con bé bỏng còn chưa kịp ra đời của anh.

Hôm đó sau khi ở nhà cô về anh đã nghĩ rằng chắc do nghiệp của bản thân anh mà những đứa trẻ lần lượt ra đi, không đến được với thế giới này.

Vì vậy anh mong rằng mỗi câu tụng kinh niệm Phật của anh có thể giải bớt nghiệp chướng phần nào.

Thiền viện ở trên một ngọn núi, nhìn xuống là thấy bạt ngàn cây xanh.

Những lúc không làm theo lịch tu tập của nhà chùa anh thường ngồi ở bên hiên, ngẩn người nhìn về xa xăm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!