Cô ngủ thẳng đến tận trưa mới nhập nhèm mở mắt ra.
Cả người thấy mỏi nhừ mất sức.
Cô phát hiện mình đang gối đầu lên tay anh, vùi đầu trong ngực anh, khoảng cách gần đến mức cảm nhận được cả tiếng tim đập và nhịp thở đều đều của anh.
Tiếng anh vang lên trên đỉnh đầu: "Em dậy rồi".
"Ừ, đau lưng quá" cô than thở bằng giọng còn dính nhiều âm mũi, nghe như tiếng mèo kêu.
Anh đẩy nhẹ người cô ra một chút, đặt một nụ hôn lên trán cô, tay xoa phía sau lưng dỗ dành cô: "Anh xin lỗi, lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn".
"Hừ, anh bắt nạt em" cô giận dỗi.
"Ừ, anh xin lỗi vợ, đừng giận anh nhé.
Em biết không, lúc biết em chưa có kinh nghiệm gì thì có nhiều cảm xúc đến với anh lắm.
Đầu tiên là bất ngờ, tự trách mình không hỏi em mà đã xông tới làm em đau.
Tiếp đến anh rất bối rối, anh không biết phải làm sao cho em đỡ đau.
Sau đó là đau lòng, em càng khóc anh càng đau lòng.
Nhưng cuối cùng anh đã rất vui vì em đã trao bản thân mình cho anh, một người như anh mà có thể làm người đàn ông đầu tiên của em, anh vui lắm.
Cảm ơn em nhiều" anh thủ thỉ bên tai cô khiến cô thấy ngứa ngứa.
"Được rồi, nghe mà nổi da gà" cô nhéo vào cánh tay anh một cái, sau đó lật người, gối cằm lên ngực anh nói: "Thực ra em rất vui, cuối cùng chúng ta cũng đã thực sự thuộc về nhau".
Anh vuốt ve mái tóc mềm mại của cô nói: "Anh cũng thế, thật không biết yêu em bao nhiêu cho đủ".
"Vậy sau này anh phải cưng chiều em thật nhiều nhé"
"Trước đây anh không đủ cưng chiều em sao?"
"Không đủ, không đủ.
Sau này anh phải kể cho em nghe nhiều chuyện của anh hơn.
Anh phải xoa lưng cho em giống như lúc này, em sẽ dễ ngủ hơn.
Anh phải sấy tóc cho em nữa, không được đứng yên như trước đâu.
Hơn nữa những lúc chúng ta... như hôm qua... anh phải nhẹ nhàng với em hơn nữa"
"Chỉ thế thôi à? Đều là những chuyện dễ dàng"
"Ừm, tạm thời thế thôi, nếu sau này em nghĩ ra thêm thì anh cũng không được từ chối.
Rõ chưa?"
"Đã rõ thưa vợ yêu" anh hôn lên đỉnh đầu cô, hít hà hương thơm của làn tóc mây, mỉm cười thoả mãn vì những niềm hạnh phúc mà mình có được thời gian gần đây.....
Buổi chiều, họ tranh thủ đi dạo quanh thị trấn.
Vì không có nhiều thời gian nên chỉ có thể đến một số địa điểm gần, sau đó đi mua quà lưu niệm để chuẩn bị quay lại thành phố.
Anh đã mua một đôi thú bông bằng thổ cẩm, nói rằng sau này sẽ bày trong phòng khách, kỉ niệm cho chuyến đi này của cả hai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!