Ngày xem mắt, Thuý An chuẩn bị từ rất sớm.
Thời gian hẹn gặp là 8h tối nhưng 5h cô đã bắt đầu chọn váy, trang điểm.
Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, dù thế nào cô cũng phải xuất hiện thật tươm tất xinh đẹp.
Sau một hồi chọn tới chọn lui cuối cùng cô chọn một chiếc váy trắng cổ vuông dáng xoè nhẹ nhàng phối cùng một giày cao gót và túi xách cùng tông.
Đây không phải phong cách thường ngày của cô.
Khi còn ở nước ngoài cô rất thích mặc những chiếc váy ôm sát cơ thể phối cùng áo blazer khi đi làm.
Sau khi kết thúc giờ làm chỉ cần bỏ áo khoác ra là có thể lập tức đi chơi cùng bạn bè.
Nhưng bảo cô mặc như thế đi gặp anh thì cô thực sự không dám.
Sau khi chuẩn bị xong, cô đến điểm hẹn trước rồi chọn vị trí ngồi trên tầng.
Đây là một quán cafe theo phong cách Bắc Âu, thiết kế trang nhã bằng tông trắng
- nâu chủ đạo, là do dì của anh chọn.
Từ góc của cô có thể quan sát được người ra vào quán.
Cô muốn đợi khi anh tới rồi cô sẽ quan sát một lúc rồi mới đến gặp.
Trong lúc ngồi chờ, Thuý An gọi một tách capuchino rồi ngồi ngẫm nghĩ về những năm tháng đã qua.
Thuý An thích Hoàng Duy 8 năm.
Bắt đầu từ năm thứ hai đại học đến tận bây giờ.
Năm đó, anh là giảng viên thỉnh giảng được khoa mời về giảng dạy một môn chuyên ngành của cô.
Giảng đường của anh luôn chật kín sinh viên vào những ngày đầu.
Sinh viên đúng ngành đến học thì ít mà sinh viên ngành khác đến ngắm anh thì nhiều.
Nếu không phải khoa của cô ưu tiên xếp lịch học tự động cho sinh viên trong khoa thì cô không thể tranh suất nổi.
Cô vẫn còn nhớ năm đó khi anh bước vào lớp cả lớp đều ồ lên vì trăm nghe không bằng một thấy, quả nhiên vị giảng viên được sinh viên nữ săn đón nhiệt tình này có ngoại hình vô cùng xuất sắc.
Vóc dáng cao ráo, sống lưng thẳng tắp, gương mặt thư sinh anh tuấn, giọng nói trầm ấm lại càng khiến người ta xao xuyến.
Con người anh chính là hình mẫu ngoài đời thực của câu nói lụa đẹp vì người.
Chỉ với những chiếc áo sơ mi và quần tây đơn giản mà anh cũng có thể trở nên nổi bật xuất chúng như thế thì chắc chắn là dựa vào thực lực.
Tuy lúc đó anh mới chỉ 28 tuổi, còn đang là một thạc sĩ nhưng vốn kiến thức rất rộng, phong cách giảng bài thì rất dịu dàng, điềm đạm và kiên nhẫn giải đáp thắc mắc cho sinh viên.
Quả thật cái biệt danh "Google sống của khoa Quản trị kinh doanh" mà người ta đặt cho anh không phải là hư danh.
Chỉ có một điều là anh chấm điểm rất khó, thường giao thêm nhiều bài tập về nhà.
Vì thế sau khi thi giữa kỳ thì những người đến ngắm trai đẹp dần dần nghỉ hết, chỉ còn lại người của chuyên ngành cô tiếp tục học.
Lúc ở đại học, Thuý An là người ngại giao tiếp, vì vậy cô không nhận những công việc cần sự tự tin như thuyết trình trước lớp.
Cô cũng luôn ngồi ở các góc khuất tầm nhìn không ai chú ý đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!