Thuý An đã nhận công việc tại công ty của Tuấn Anh.
Khi vào làm cô mới thấy anh ấy là người vui vẻ nhiệt tình luôn sẵn sàng hỗ trợ trong công việc.
Gần đây công việc của cô suôn sẻ, có thêm bạn bè mới, cũng có nhiều người để nói chuyện hơn.
Thời gian này Hoàng Duy rất bận, anh thường về rất muộn hoặc không về nên họ rất ít khi chạm mặt nhau ở nhà.
Cô vẫn luôn chờ anh về rồi mới tắt điện đi ngủ, có đêm chờ mệt quá ngủ quên mất rồi hôm sau dậy mới biết là anh không về.
Có lẽ họ gặp nhau nhiều nhất là lúc đi làm mỗi sáng, chào nhau một câu chúc một ngày tốt lành như hàng xóm.
Cuộc sống đang lặng lẽ trôi qua như vậy thì cô lại đổ bệnh.
Hôm đó đi làm đột nhiên cô cảm thấy bụng dưới bên phải quặn đau dữ dội, cả người bủn rủn mất sức, lúc cô suýt ngất trong WC thì được một đồng nghiệp phát hiện đưa đi cấp cứu.
Chẩn đoán là viêm ruột thừa cấp, cần người nhà đến ngay để ký giấy mổ.
Thuý An nhờ đồng nghiệp gọi cho bố mẹ và anh trai mình nhưng không may là hôm nay họ đều không có mặt trong thành phố.
Bố mẹ cô đang đi họp lớp kết hợp du lịch ở thành phố khác, anh trai cô đã bay đi công tác từ đêm qua.
Vì vậy người thân duy nhất đủ tư cách ký giấy lúc này là Hoàng Duy.
Tuấn Anh đang gặp đối tác ở bên ngoài nghe tin cũng vội chạy đến viện, trên đường đi còn gọi cho Hoàng Duy mấy cuộc nhưng không có ai bắt máy.
"Anh Duy, chị nhà đang cấp cứu ở bệnh viện Tâm Y anh đến ngay đi" rốt cuộc cũng đã nối máy được, chưa kịp biết người nghe là ai thì Tuấn Anh đã nói một tràng.
Tút... tút...! tiếng tút dài phát ra từ đầu dây bên kia, anh ấy chỉ nghĩ đơn giản là Hoàng Duy vội chạy đi nên không kịp trả lời.
Chỉ có điều không ai biết là cả cuộc gọi và tin nhắn của anh ấy đều bị xoá sạch bên máy Hoàng Duy.
Người xoá không ai khác chính là Bảo Trâm.
Cô ta đã nghi ngờ việc anh bí mật tái hôn kể từ lần gặp Thuý An trong phòng làm việc của anh.
Quả nhiên điều này là thật, người vừa gọi điện kia gọi một tiếng chị nhà, khẳng định quan hệ rất thân thiết với anh nên mới biết chuyện anh tái hôn mà người ngày ngày ở cạnh như cô ta còn không biết.
Nghĩ đến miếng bánh ngon mình chưa ăn đã bị cướp mất cô ta liền tức tối xoá dữ liệu cuộc gọi và tin nhắn đi.
Thế nên khi Hoàng Duy đi họp trở về vẫn không hề hay biết đã có chuyện xảy ra.
Trong lúc Tuấn Anh đang sốt ruột đi qua đi lại thì y tá của bệnh viện hớt hải tìm anh ấy nói: "Anh đã liên lạc được với người nhà bệnh nhân chưa? Chúng tôi cần người ký giấy ngay bây giờ.
Nếu không thì giám đốc của chúng tôi sẽ ký để mổ cấp cứu, gấp lắm rồi".
"Vậy mong các cô hãy cho mổ cấp cứu ngay, mạng người quan trọng, chỉ sợ người nhà bệnh nhân không đến kịp"
"Anh nói vậy sớm có phải bệnh nhân đỡ khổ không, mau theo tôi làm thủ tục"
Thuý An được đẩy vào phòng mổ, Tuấn Anh lại gọi Hoàng Duy thêm cuộc nữa giọng rất sốt sắng:
"Anh đi đến đâu rồi?"
"Đi đâu? Cậu nhầm máy à?" Hoàng Duy ngạc nhiên hỏi.
"Ô hay hồi nãy em chả bảo anh là chị nhà đang cấp cứu ở Tâm Y sao?"
"Cậu nói cái gì? An làm sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!