Chương 91: Ngoại truyện 6

Ngoại truyện 6: Lục Bưởi Nho xây tổ ký (3)

Triệu Dã Tức dẫn Lục Hoang Chi đến đầu làng tụ hợp với Bộ Thuần Trai và bánh bao kẹp thịt. Bánh bao kẹp thịt thấy áo thun trên người Lục Hoang Chi là cái Triệu Dã Tức mặc lúc sáng, chỉ đành cảm thán sao cùng là Alpha mà số phận khác nhau quá.

Đã qua thời điểm nóng nhất trong ngày, nhưng cái nắng bốn, năm giờ chiều vẫn khiến cho người ta khô héo. Leo được nửa tiếng, ai cũng đã đổ mồ hôi không ít.

Bộ Thuần Trai đi ở chính giữa, vừa nóng lại vừa mệt, còn đói lả người. Hắn nhìn chằm chằm bánh bao kẹp thịt phía trước, nuốt nước miếng cái ực: "Tiểu Nhục, pheromone của cậu thơm quá đấy, gần như tôi còn ngửi thấy chút xíu mùi tương ớt nữa."

"Lúc tôi ăn bánh bao kẹp thịt thích chấm chút tương ớt." Nghĩ đến trong nhóm còn có một Omega, bánh bao kẹp thịt hỏi, "Mấy cậu có ngửi được mùi pheromone của tôi không?"

Triệu Dã Tức gật đầu: "Thơm lắm."

Bỗng cảm nhận được hơi lạnh từ phía sau lùa tới, anh rùng mình, vì mưu sinh nên đành buột miệng thốt ra: "Tôi không thích ăn bánh bao kẹp thịt."

Bánh bao kẹp thịt ngượng ngùng: "Chắc tại tôi ra nhiều mồ hôi quá. Tôi đi phun thêm thuốc ngăn mùi liền đây."

"Không cần." Lục Hoang Chi mở một chai nước suối ra, đưa cho Triệu Dã Tức, "Leo núi trong thời tiết thế này mồ hôi sẽ tuôn ra không dứt, phun xong ngay sau đó lại mất hiệu lực thôi."

"Nhưng mà anh Tức ảnh..."

"Không sao."

Bánh bao kẹp thịt ngạc nhiên hé "bánh bao" ra: "Không sao? Anh Tức không phải là Omega hả?"

Triệu Dã Tức nói: "Một khi Omega được đánh dấu trọn đời, ngoài pheromone Alpha của mình ra thì sẽ không bị ảnh hưởng bởi Alpha khác. Vậy nên cậu cứ tự nhiên, đừng quan tâm đến tôi."

Bánh bao kẹp thịt nhìn nhẫn cưới trên tay hai người, thành thật khép bánh bao lại.

"Ngoài mùi bánh bao kẹp thịt, tôi còn ngửi thấy mùi phô mai, mùi đào và mùi bưởi nho." Nước mắt không tự chủ chảy ra từ khóe miệng Bộ Thuần Trai, "Tôi đói quá à. Bây giờ tôi muốn ăn bánh bao kẹp thịt, tiếp đấy uống một ly Chi Chi Đào Đào, cuối cùng phải ăn mấy miếng bưởi để giải ngấy."

Triệu Dã Tức nói: "Ăn một lần ba thứ, quá đáng."

Leo hơn một tiếng, rốt cuộc Triệu Dã Tức cũng nhìn thấy "Sơn Thần" của làng Đại Nhưỡng —— một bức tượng nhỏ mọc đầy rong rêu, trông cực kì có cảm giác lịch sử. Bên cạnh tượng thần có một cây cổ thụ, trên cây treo đầy dây thừng đỏ và lục lạc nhỏ.

Một cô bé tóc ngắn tầm 15-16 tuổi đang ngồi bện những sợi dây chuông đỏ dưới tán cây. Nhìn thấy bọn họ, cô bé đứng lên: "Trưởng làng?"

Bánh bao kẹp thịt: "Em ấy là Alpha nữ duy nhất trong làng, tên là Tiểu Phương."

Triệu Dã Tức nói: "Chào em nhé Tiểu Phương, tụi anh là ABO nhân viên công tác của Viện nghiên cứu, thấy được tình huống của em trên mạng..."

Tiểu Phương im lặng nghe Triệu Dã Tức nói xong, sau đấy nói: "Em biết em phân hóa là hiện tượng bình thường. Năm ngoái một thầy giáo sinh viên được điều đến đã dạy tụi em kiến thức về sáu giới tính."

Bánh bao kẹp thịt hỏi: "Vậy sao em còn nghe lời bà mình, ngày ngày đến bái Sơn Thần chứ?"

Tiểu Phương đáp: "Bởi vì em không tới thì bà sẽ giận."

Bộ Thuần Trai nói: "Xem ra vẫn phải thuyết phục bà của em mới được."

"Không sao đâu, trong núi vừa mát mẻ vừa yên tĩnh, em có thể làm bài tập ở đây. Hơn nữa..." Tiểu Phương nhìn tượng thần, tiếng nói đột nhiên trở nên huyền ảo, "Nói không chừng Sơn Thần thật sự tồn tại đó ạ."

Một cơn gió thổi qua, từng chiếc chuông trên cây lay động vang ra tiếng leng keng.

Triệu Dã Tức nhích đến bên cạnh Lục Hoang Chi. Lục Hoang Chi khẽ khom người, ghé lỗ tai qua.

Triệu Dã Tức nói nhỏ: "Sao tự nhiên anh thấy huyền học vậy ta..."

Lục Hoang Chi nhìn dây chuông đỏ trên cây: "Cũng có thể."

Đợi cơn gió qua đi, Tiểu Phương lấy lại tinh thần, đưa dây chuông đỏ vừa bện xong cho Lục Hoang Chi đứng gần cô bé nhất: "Cầu Sơn Thần phù hộ cho các anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!